Lúc Nam Nhứ tỉnh lại, vừa mở mắt đã thấy một khuôn mặt già đang bất mãn của Ô Đại Sài. 
Hắn thở phì phì mà ngồi bên mép ruộng, không giống như người tu tiên mà ngược lại giống như tiểu lão đầu đang trồng trọt ở trong thôn. 
Gì? 
Từ từ. 
Đầu óc của Nam Nhứ từ lúc thức tỉnh lại đến bây giờ, bỗng nhiên mới ý thức được một vấn đề. 
Không phải bọn họ đang ở biệt viện của Bách Thảo Cốc sao, từ đâu ra lại có ruộng??? 
Hơn nữa liếc mắt một vòng, nói là ruộng dược nhưng lại có chút nhỏ. 
Gieo trồng dược liệu....... 
Tuy rằng Nam Nhứ không biết nhìn hàng, nhưng tốt xấu vẫn biết phân rõ. 
Những dược liệu này có mùi rất thuần a! 
Một cỗ vị dược nồng đậm như vậy, dược vật ít nhất cũng phải mấy trăm đến hơn một ngàn năm. 
Nam Nhứ cũng từng ở Thái Huyền Tông thấy qua ruộng dược. 
Khi đó là nàng cùng Du Duyệt đi dạo phố, lúc hai người đi ngang có nhìn thoáng qua. Ruộng dược kéo dài liên tiếp nhau chiếm một khoảng đất rộng lớn, một ít dược liệu cơ bản được gieo trồng dùng để luyện chế những đồ vật linh tinh như Thanh Tâm Đan, Ích Khí Đan phát cho các đệ tử. 
Dược liệu càng cao cấp, tất nhiên sẽ không công khai mà trồng ở ngoài ruộng như vậy, mà là phân chia ở một khối khu vực chuyên môn gieo trồng, còn có linh thú trông coi, phòng ngừa đạo chích. 
Bỗng nhiên Nam Nhứ có một loại dự cảm không ổn. 
Hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-dem-di-den-dong-phu-cua-su-ton/2556378/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.