Sau khi thích ứng được bốn năm ngày, Nam Nhứ mới tìm được lại chút tiết tấu sinh hoạt, bôn ba sinh hoạt qua lại ba cái địa điểm.
Sáng sớm, vừa mở mắt liền trở lại Phi Hoa Trai, cùng ăn cơm sáng với Du Duyệt và Chu Thắng Nam, tỷ muội còn thuận tiện đưa một đống đồ ăn vặt cho nàng.
Ăn cơm xong lại chạy đến Xích Đan Phong đọc sách, học đến trời đất tối sầm, Ô Đại Sài mua cho nàng một đống linh quả tươi ngon.
Buổi tối lại biến thành mèo con bay đến bên Lê Vân, Lê Vân lại đem một đống đồ ăn vặt cho mèo bày ra trước mặt nàng.
Nam Nhứ cứ như vậy ăn ăn uống uống xong lại đọc sách, không quá nửa tháng, bỗng nhiên phát hiện......
Quần áo đã chật.
Tê ——
Nam Nhứ hít một ngụm khí lạnh, đứng ở trước gương.
Hình người vẫn còn tốt, y phục của đệ tử có tay áo rộng, có thể che được thịt, nhiều lắm thì trên má mượt mà đi một ít.
Biến thành mèo thì......
Mắt thường có thể thấy được nàng to lên!!!
......Đều là do lông nàng quá xù.
Ừm.
Nhất định là như vậy.
Tuyệt đối không phải nàng béo.
Tuyệt đối không phải.
Nam Nhứ tẩy não cho mình xong, từ trên giường nhảy xuống mặt đất.
Vừa nhảy dựng xuống nàng nghe thấy được một tiếng “Bộp”!
Là thanh âm móng vuốt đạp lên mặt đất, có thể nghe ra được tiếng này là chỉ hình thể chắc nịch như heo.
Nam Nhứ: “……”
Nàng hận.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-dem-di-den-dong-phu-cua-su-ton/2556354/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.