Bị mèo con đề phòng như thế, Lê Vân tất nhiên là thu hồi tay.
Hắn nói: “Được, không chạm vào ngươi nữa.”
Một nửa linh thạch ở trong túi rơi trên người hắn, một nửa rơi trên mặt đất.
Hắn vốn có thể dùng pháp thuật đem đống linh thạch này cất vào trong túi, nhưng hắn lại ngồi xổm nhặt từng viên linh thạch.
Mèo con ngồi xổm trên bàn đá, thấy động tác của hắn, có chút ngượng ngùng mà phe phẩy đuôi.
Cái đuôi đảo qua, làm cho những cánh hoa mai hồng rơi ở trên bàn đá, bay đến đỉnh đầu nam nhân.
Mèo nhỏ vươn móng vuốt, đi gảy những cánh hoa trên đầu hắn.
Những còn chưa đụng tới đỉnh đầu hắn, nam nhân đã ngẩng đầu lên nhìn về phía nàng.
Cánh hoa theo động tác của hắn, rơi xuống bên môi hắn.
Màu son nổi bật làm cho dung nhan thanh lãnh của hắn nhiễm vài phần diễm sắc, một màu đỏ thẳm trên mảnh băng nguyên mênh mang, lạnh lẽo lại đầy mĩ lệ, vẻ đẹp này lại mang theo vài phần đoạt hồn đoạt phách người.
Nam Nhứ xem đến ngây dại.
Lê Vân không biết vì sao mèo nhỏ lại đột nhiên sững sờ ở chỗ đó, cầm lấy cánh hoa ở bên môi xuống, quét quét chóp mũi mèo con: “Sơ Thất?”
“Ngao?”
Tay mèo con vẫn còn để ở giữa không trung, bị hắn quẹt qua như vậy, mũi phát ngứa, mạnh mẽ hắt xì một cái, nàng đứng thẳng không được, lăn về phía trước, ngã vào trong lồng ngực Lê Vân.
Lê Vân nhặt linh thạch, ôm mèo nhỏ cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-dem-di-den-dong-phu-cua-su-ton/2556335/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.