Lưu Lão Xuyên nhìn thấy khối ngọc bội, sắc mặt trắng nhợt, ông đã nhận ra khối ngọc bội đó, đó là đồ vật của tiểu nam hài. Trước đó vài ngày ông đã đem cầm khối ngọc bội đó, đổi lấy tám mươi lượng bạc……
Ông hoảng sợ mà nhìn đại hán râu ria đầy mặt, nghĩ thầm gặp cái này, hay là những người này là tới tìm tiểu nam hài?
- “Hỏi ngươi sao không trả lời!” Hắc y nhân quát to.
- “Không có…… Không phải…… Cái này không phải ta cầm, vị đại gia này tha mạng……”
Lưu Lão Xuyên sợ tới mức giật mình, Vương Quế Hoa cũng sợ tới mức không nhẹ, hai người bọn họ cho rằng người nhà tiểu nam hài tìm tới, cũng không dám nói thật.
Lúc này có một hắc y nhân từ trong phòng bọn họ xách tiểu nhi tử mập mạp ra.
Hắc y nhân dẫn đầu lạnh lùng nhìn Lưu Lão Xuyên, nói:
- “Không nói thật, ta sẽ giết nhi tử ngươi!”
Tiểu mập mạp sợ hãi, gào khóc:
- “Cha! Nương! Cứu con!”
Lưu Lão Xuyên cùng Vương Quế Hoa vừa thấy nhi tử bảo bối bị bắt sợ tới mức quỳ xuống đất xin tha, lúc này mới đem sự tình trải qua thành thành thật thật nói ra.
- “Hài tử kia thế nhưng bị các ngươi bán đi?”
Hắc y nhân sắc mặt âm trầm, hỏi:
- “Bán chỗ nào?”
Lưu Lão Xuyên vẻ mặt đưa đám, nói:
- “Bán…… Bán cho Trương Tam trong thành, hắn là mẹ mìn trong thành Đồng Thạch, phỏng chừng hài tử cũng được bán trong thành……”
*** *** *** *** ***
Ở Thủy Vân Các, một khi xà bông thơm đưa ra, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-dem-deu-mo-thay-thai-tu-khi-con-nho/887889/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.