Thiệu Tuấn Dương làm như không có việc gì rồi quay trở lại giường, Lâm Tranh nhìn hắn có chút ngượng ngùng nói:“Thực xin lỗi, hình như ta làm ướt một bên giường rồi” 
Nghe vậy, Thiệu Tuấn Dương ngẩn người, nhớ lại thứ mình vừa thấy trong nhà tắm, cùng với câu nói đầy ẩn ý này, khiến tâm tư hắn có chút rục rịch, âm thầm hít sâu vài cái mỉm cười trả lời:“Không quan hệ.” 
Lâm Tranh thở phào một hơi, cố gắng nửa ngày rốt cuộc cũng có thể đi ngủ rồi. 
Aaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!!!! 
Kia “cố gắng” chính là ... 
Là cậu sau khi tắm rửa sạch sẽ, dùng ngón tay dính đầy bôi trơn mà đưa vào tiểu hoa cúc của chính mình a. Vậy nhưng trong nhày mắt, liền biến trở lại gối đầu!!!!!!!!!!!!!! 
Xong rồi, lọ bôi trơn kia sẽ không còn tại chỗ cũ đi…… 
Lâm Tranh trong lòng bồn chồn không yen, nhớ tới vừa rồi Thiệu Tuấn Dương còn đi vào thu thập nhà tắm, nếu bị thấy được chẳng phải là muốn chết a a a  a   a  a  a ……………….. 
Cứu mạng!!!!!!! 
Không biết âm thầm rít gào bao lâu, Lâm Tranh chả còn tâm trí nào để ngủ, hai mắt mở to nhìn trần nhà. Đột nhiên, một cành tay nhẹ nhàng đưa qua. 
Chắc là Thiệu Tuấn Dương xoay người trong khi ngủ đó mà, Lâm Tranh len lén hé mắt liếc nhìn sang bên cạnh, vừa nhìn thấy là giật cả mình. 
Thiệu Tuấn Dương cư nhiên cũng đang mở hai mắt nhìn cậu, căn bản là không có ngủ a! 
“…… Lão sư?” Lâm Tranh cẩn thận thấp giọng mở miệng,“Ngươi còn chưa ngủ?” 
Khả Thiệu Tuấn Dương không đáp lại, vẫn như cũ là ôn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-dem-deu-bi-de-den-tho-khong-noi/1335762/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.