Editor: Claudia
Ngày thứ hai đi làm, Lục Cẩn nhân lúc Hoắc Doãn Đình còn chưa tới công ty, thu xếp lại văn kiện mà hôm nay anh cần phải xử lý, đồng thời cũng sắp xếp lịch trình ngày hôm nay của anh, cẩn thận xem vài lần, không có “phát hiện bất thường” nào.
Vừa định ra ngoài, Lục Cẩn lại đụng phải Hoắc Doãn Đình ở trong phòng làm việc.
Lục Cẩn giả vờ như không biết chuyện hôm qua Hoắc Doãn Đình điều tra cô, bình tĩnh và lịch sự mỉm cười với Hoắc Doãn Đình, "Chào buổi sáng, Hoắc tổng!"
Hoắc Doãn Đình gật đầu với cô, ung dung thản nhiên nhìn lướt qua văn kiện phải xử lý hôm nay được Lục Cẩn sắp xếp gọn gàng và có trình tự ở trên bàn làm việc, rất phù hợp với thói quen làm việc thường ngày của anh.
Trước khi Lục Cẩn bước ra khỏi phòng làm việc, Hoắc Doãn Đình đã đóng cửa phòng làm việc lại, rồi bắt đầu tháo cà vạt đen trên cổ anh xuống.
Lục Cẩn không khỏi rùng mình, căng thẳng đến nỗi kính trượt khỏi sống mũi, nghĩ thầm: Anh ta lại muốn làm gì nữa? Đóng cửa, lại còn tháo cà vạt... Đây cũng không phải là nhà anh, mà là công ty, anh sẽ không làm bất cứ điều gì bất thường ở công ty chứ, đúng không?
Tuy nhiên, nếu Hoắc Doãn Đình thật sự muốn làm gì cô ở đây, cô sẽ hét lên thật to để được giúp đỡ. Bên ngoài có người, tất cả mọi người sẽ ùn ùn kéo đến, như vậy không phải sẽ vạch trần được bản chất mặt người dạ thú của anh hay sao?!
Tin rằng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-cua-em-vua-ngot-vua-mem/1696876/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.