Người đời vẫn nói đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn, vậy nên chẳng ai có thể thoải mái được khi luôn có một ánh mắt chăm chăm dán vào mình. Uống cạn ly cocktail trên tay, Âu Dương Huân quay người lại, trực tiếp đối diện với chủ nhân của đôi mắt đang theo dõi anh kia.
“Vị tiểu thư này… cô đang làm gì vậy?”
“Tôi sao?”
Đôi mắt phượng long lanh khẽ chớp, gương mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên. Đối với một người phụ nữ bình thường mà nói, việc bị “crush” bắt tận mắt thế kia thì chí ít cũng phải ngượng ngùng đỏ mặt, nhưng Quan Lệ Nguyệt lại chẳng hề như vậy. Cô quang minh chính đại bước đến trước mặt người đàn ông xa lạ kia, nghiêm túc chống cằm khẳng định:
“Tôi đang nhìn anh đó, anh chàng đẹp trai.”
Lệ Nguyệt tà tứ liếm môi, đôi mắt chẳng chút che giấu mà chăm chăm nhìn anh.
Trước câu trả lời thẳng thắn của người đẹp, Âu Dương Huân cũng chỉ có thể im lặng mỉm cười. Nhưng đồng thời, anh chàng cũng đang âm thầm đưa mắt đánh giá cô từ trên xuống dưới.
"Không phải cô đang muốn quyến rũ tôi đấy chứ?"
"Chuyện này không phải đã quá rõ ràng rồi sao?"
Chẳng chút ngại ngùng Lệ Nguyệt nhìn anh mỉm cười, hàng mi dài hơi rung động, dưới ánh đèn mờ tối, gương mặt thanh thuần cười rộ lên của cô giống hệt như thiên sứ. Sự thật Quan Lệ Nguyệt quá mức hiểu đàn ông, cô luôn biết cách tận dụng vốn tự có của bản thân, làm đàn ông chết mê chết mệt.
Âu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-cay-moi-hoa/2673153/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.