Nhìn một màn trước mặt, cả người Diệp Tống Lâm run lên vì tức, ruột gan như bị ai đó hung hăng tùng xẻo, đau đớn vô cùng. Cả đời ông ta đã lăn lộn trên thương trường hơn mấy chục năm nhưng hết lần này đến lần khác đều bị đứa cháu trời đánh kia ngáng đường.
Hay lắm, phận đàn bà con gái không chịu an phận giữ mình thì đừng trách ông đây tuyệt tình!
Căn phòng họp rộng lớn nhanh chóng chỉ còn lại hai người, Tống Lâm chậm rãi đứng lên, từ từ đi về phía Mỹ Uyên
“Tiểu Uyên à, hẳn là bây giờ cháy đang rất đắc ý nhỉ?”
Chẳng chịu thua kém, nữ chủ tịch của tập đoàn Diệp Thị hòa nhã mỉm cười.
“Chú hai đang nói gì vậy? Cháu thật sự không hiểu.”
Đối diện với nụ cười “vô hại” kia, máu nóng dồn lên não, không thể duy trì phong độ thêm được nữa, Diệp Tống Lâm đập bàn rồi hất đổ mọi thứ xuống đất.
Quả đúng là con gái ngoan của Diệp Tống Quân, lòng lang dạ thú, máu lạnh vô tình! Không uổng cho dòng máu của Diệp gia, tất cả đều âm hiểm cao ngạo giống nhau!
Hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh, ông ta khoan thai sửa lại áo khoác bên ngoài, hoàn toàn khác biệt với hình ảnh tức giận vừa rồi.
“Vừa phải lo liệu chuyện công ty, lại vừa phải chu toàn chuyện nhà cửa, cháu đã vất vả rồi!”
“Cháu cũng quen rồi, chú à!”
Lúc lướt qua ông ta, cô cố tình hạ giọng:
“Có những chuyện làm nhiều rồi sẽ quen thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-cay-moi-hoa/2673050/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.