Mỹ Uyên chậm rãi bước vào, trong phòng khách lúc này đèn đuốc vẫn sáng trưng. Thấy con dâu vừa về đến, mẹ chồng ngay lập tức lên tiếng phủ đầu.
"Còn biết đường để về cơ à?"
Bước đến trước mặt cô, bà Nhậm hất hàm, giọng điệu đay nghiến mắng mỏ.
"Cô nói xem, chuyện tốt này có phải do cô làm không?"
"Nếu con nói không phải thì mẹ sẽ tin chứ?"
"Cô…"
Bà Nhậm tức giận không nói lên lời, bà ta ghét nhất là cái bộ dáng thanh cao vênh váo này của con dâu.
"Chị Uyên à!"
Đào Thanh Thảo nước mắt dâng trào, bộ dạng ấm ức thút thít nói:
"Trong chuyện này là em sai… nhưng có gì chị hãy đến tìm em tính sổ. Tại sao chị có thể làm thế với một đứa trẻ chưa ra đời?"
Vừa nói, cô ta vừa bưng mặt khóc nức nở, cả người yếu ớt khẽ run lên khiến cho chiếc váy trắng thuần khiết theo từng động tác nhẹ nhàng lay động. Nhậm Tinh Tinh thấy “chị Thảo” đau lòng như vậy liền vội đến bên an ủi.
“Chị à, đừng khóc nữa, chuyện này sao có thể trách chị? Bây giờ chị đang có em bé, khóc nhiều sẽ không tốt cho sức khỏe đâu!”
Nghe đến hai chữ “đứa trẻ”, bà Nhậm như càng thêm kích động. Chỉ thẳng tay thẳng vào người Mỹ Uyên, bà ta cay nghiệt mắng chửi.
“Thứ cây độc không trái, gái độc không con. Nhà họ Nhậm chúng tôi quả thật vô phúc khi rước cô về làm dâu. Nếu như đứa trẻ trong bụng Thanh Thảo có mệnh hệ gì, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-cay-moi-hoa/2673045/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.