“Đi từng bước nhỏ thôi!”
“Khép, khép cái chân lại coi!”
“Tao nói là gót trước, lòng bàn chân sau!!!”
Cả căn phòng tổng thống rộng lớn, vang vọng một chất giọng lanh lảnh. Quan Mỹ Chi đau khổ thở phì phò, bây giờ cô nàng đã biết danh xưng nữ ma đầu của chị gái từ đâu mà có rồi. Thật là khóc không ra nước mắt mà!
Quả là hoàng thượng chưa vội, thái giám đã gấp, trong khi nữ chính của buổi xem mắt vẫn đang ung dung nằm một bên đắp mặt nạ, thì Tổng biên tập Quan đã tất bật đi tới đi lui, tim chọn trang phục cho em gái.
“Được rồi, lát nữa hãy mặc thử mấy bộ này cho chị xem.”
Nhìn một hàng mười bộ quần áo cùng phụ kiện được bày biện cẩn thận trước mặt, Mỹ Chi thầm nuốt nước bọt. Cái này hình như có hơi khoa trương rồi, chỉ là một bữa cơm thôi mà, cần gì phải kỹ càng như vậy!
“Chị ơi… cái này, có hơi quá rồi không?”
Đối diện với đôi mắt cún con của em gái, Lệ Nguyệt chỉ điềm nhiên nhún vai:
“Chỉn chu xinh đẹp, không chỉ vì tôn trọng người đối diện mà còn là lịch sự với chính mình.”
“Haizzz… nhưng như vậy thì kỳ công quá rồi, có câu ‘tốt gỗ hơn tốt nước sơn’ mà chị.”
Nghĩ đến viễn cảnh phải mất mấy tiếng đồng hồ chỉ để chuẩn bị quần áo mỗi ngày, Mỹ Chi không khỏi cảm thán. Quần là áo lượt suy cho cùng cũng chỉ là vật ngoài thân, không nhất thiết phải phiền phức như thế.
Vả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-cay-moi-hoa/2673027/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.