Dịch giả: Thiên Tình 
Một người ôm hài tử, một người trêu đùa hài tử, hệt như một nhà ba người ấm áp. 
_____ 
Văn Anh thấy Vũ Văn Hoằng đang nhìn mình, hỏi ngược lại: "Sao vậy?" 
Vũ Văn Hoằng lắc đầu, "Không có gì." 
Thuật đọc tâm không phải vạn năng, cũng thường hay xuất hiện một vài trường hợp như khoảng cách mà không thể nghe rõ, hắn đã thói quen như thế rồi. Chỉ có điều hắn đoán vừa nãy nội tâm nàng chắc hẳn không phải nói lời hay, trái lại làm hắn suy tư muốn biết nàng nghĩ gì. 
Về chuyện này, Văn Anh nghiêng đầu, đắc ý nở nụ cười. 
Từ lúc kế hoạch bị thay đổi, cô đã bắt đầu cân nhắc đến nguy cơ sẽ phải đối mặt với thuật đọc tâm dò xét 24 giờ khi ở cùng Thái tử. 
Thế là cô sắp xếp tất cả thông tin lại một lần, cuối cùng rút ra kết luận -- tùy ý thôi. Ngoại trừ những vấn đề liên quan đến Vũ Văn Lạc cần thiết xử lý cẩn thận, khoảng thời gian khác, cô cần sắm vai một thiếu nữ có suy nghĩ ngay thẳng lanh lợi. Vì thế, thấy cái mình thích thì cười, thấy cái không thích thì bỏ qua, muốn gì làm nấy, đó chính là cách thể hiện tốt nhất. 
Dù sao thì mọi tin tức về thế giới khác đều sẽ bị che chắn, cô không cần nơm nớp lo sợ đè nén tư tưởng của mình. 
Không bao lâu sau, hoành thánh được bưng lên. Văn Anh đã mệt nhừ cả người, ăn vài ngụm mới nhớ ra, cắn muỗng hỏi hắn: "Người thật sự không ăn sao?" 
Vũ Văn Hoằng lần đầu thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-cai-the-gioi-to-mot-lan/1737757/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.