Dịch giả: Thiên Tình 
Vũ Văn Hoằng thấy các nàng, tầm mắt vô thức nhìn về phía Văn Anh đầu tiên. 
Quãng thời gian này, hắn đã thăm dò ra công dụng của thuật đọc tâm. Không phải lần nào hắn cũng đọc được, nếu đối phương suy nghĩ nhiều hay hỗn loạn, vào đến lỗ tai hắn sẽ mơ hồ không rõ, thật thật giả giả, hoặc lúc đối phương không nghĩ gì, hắn tự nhiên không nghe được. 
Lúc đầu, hắn không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào từ Văn Anh. Trái lại, nữ nhân bên cạnh nàng, người thừa nhận từng hãm hại Văn Anh ở Thái Âm hồ, đang nôn nóng phát tiếng thét chói tai liên tục, làm hại hắn muốn che lỗ tai... cũng vô dụng. 
Khoảnh khắc Văn Anh bước vào điện, hắn mới nghe nàng đột nhiên cảm khái. 
[Không hổ là cung điện của Hoàng hậu, xanh vàng rực rỡ, chói hết cả mắt.] 
Nàng lại tiếp một câu. 
[A, gã Thái tử đáng ghét kia cũng ở đây?] 
Vũ Văn Hoằng: "..." 
Kỳ thực đối với nàng, đấy vốn là một ý nghĩ rất bình thường. Hắn cố ý xa lánh nên giữa bọn họ không có quá nhiều giao thiệp, ngoại trừ ấn tượng xấu bị hắn đạp một chân lúc trước. Nếu đời trước nàng cũng bị hãm hại, như vậy ít nhất cuộc sơ ngộ của họ không hề có toan tính, hắn quả thật đạp sai người. 
Nhưng vừa gặp nàng, hắn liền nhớ tới nàng của đời trước. 
Không muốn nghĩ nữa, hắn chuyển mắt nhìn Ngô Ngọc Trinh. Nàng ấy tựa hồ có rất nhiều tâm sự, tiếng lòng khá là lộn xộn, hắn không nghe rõ. 
Trong đội ngũ, nữ quan chưởng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-cai-the-gioi-to-mot-lan/1737751/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.