Edit: Thiên Tình 
Lúc cuộc đối thoại truyền ra, Văn Anh còn chưa làm gì, Tiểu Thập cũng đã giữ cô lại. 
Tiểu Thập ở chung với Văn Anh được một thời gian, bất tri bất giác nảy sinh cảm tình, không muốn cô dấn thân mạo hiểm, "Lúc này đi vào, ngài có một trăm cái miệng cũng nói không rõ. Chúng ta đi về trước, ta đi thông tri bệ hạ, có bệ hạ chống lưng, bọn họ sẽ không dám manh động!" 
Văn Anh mím môi cười, "Kinh động chàng ấy làm gì, ngươi yên tâm, ta có thể ứng phó." 
"Ngài ứng phó thế nào được!" Nàng sốt ruột, "Bọn họ mới là người một nhà, muốn hợp sức đối phó ngài, ngài ứng phó thế nào được!" 
Lời nói của Tiểu Thập như thể chạm đến sợi dây trong lòng cô, mơ hồ run rẩy, tuôn ra rất nhiều cảm xúc khó nói nên lời. 
Văn Anh suy đoán, đây đại khái chính là tình cảm mà nguyên chủ lưu lại, nàng ở Tống gia lo liệu mấy chục năm, kết quả, vẫn lẻ loi một người. 
Cô không phải nguyên chủ, nhưng lại trải nghiệm cảm tình của nguyên chủ, cho nên có một số việc, cô chung quy phải thay nguyên chủ nói rõ. 
Cô vừa vào phòng, ánh mắt thù hận của Tống Tịch liền đâm thẳng về phía cô, mà bên cạnh Tống Tịch là Tống Tranh, hàng lông mày của hắn đang ngưng tụ một luồng mây đen, nhìn thấy cô đến, hắn nhấc mắt lên. 
"Ta nghe nói Tầm Nhi hộc máu, nên vội vàng lại đây, Tầm Nhi thế nào rồi --" Cô làm bộ không nghe thấy đoạn nói chuyện vừa nãy, nhanh chóng đi tới bên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-cai-the-gioi-to-mot-lan/1737701/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.