Ngụy Kiệt sau đó đã tiếp tục kéo Tần Húc đến một salon tóc nổi tiếng trong thành phố, cậu hài lòng nhìn Tần Húc đã yên vị trên ghế, sau đó quay sang nói với thợ tạo mẫu tóc :
" Anh cắt cho cậu ấy kiểu nào trông đẹp là được, đơn giản thôi, đừng cầu kỳ quá."
" Có lẽ mình cũng cần nhuộm lại tóc." Ngụy Kiệt soi mình trong gương, cậu vuốt nhẹ mái tóc màu nâu đã pha lẫn chút tóc đen của mình.
Tần Húc trong lúc cắt tóc cũng không quên nhìn sang Ngụy Kiệt, thật ra anh vẫn biết rằng, Ngụy Kiệt là một chàng trai có chút điệu đà, dù trước đây anh thấy tính cách này của cậu khá phiền phức, nhưng bây giờ nhìn Ngụy Kiệt vui vẻ đến nhường nào khi nhuộm tóc sang màu hổ phách, anh lại thấy Ngụy Kiệt như vậy thì mới đúng là một cậu nhóc trong tuổi ăn tuổi lớn, cũng bất giác mà nở nụ cười nhẹ.Thợ cắt tóc quan sát tổng thể gương mặt Tần Húc, cuối cùng nói với anh :
" Gương mặt cậu đẹp lắm, không có góc chết, rất hợp với những kiểu tóc vuốt cao.Trước mắt cắt ngắn hơn, sau đó cậu muốn thử nhuộm tóc không, đảm bảo rất đẹp đấy."
" À...anh hỏi cậu ấy đi ạ." Tần Húc chỉ sang Ngụy Kiệt.
Tần Húc không nói từ chối hay đồng ý mà đều nghe theo ý của Ngụy Kiệt.Sau những gì Ngụy Kiệt làm cho anh, anh nhận ra cậu thật sự là người đáng để anh trở thành một người bên cạnh để cậu sai vặt.Chỉ là việc nhỏ nhặt như tóc tai, quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-buoc-di-deu-la-em/3315588/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.