Lục Vũ nghe xong hai chữ đó thì ngơ ngẩn.
Tô Khả Tây nhìn biểu cảm của anh thì bật cười, “Ha ha ha, tớ nói giỡn, ai bảo cậu lạnh lùng như vậy chứ.”
Một bộ dáng lạnh lùng, còn cố tình lần nào cũng tự vả mặt hết.
Lục Vũ mím môi, mặt đen xì, anh không nói lời nào mà lôi kéo cô ra ngoài.
Tô Khả Tây cười hì hì chọc lên ngực anh, “Muốn dẫn tớ đi đâu thế?”
Lục Vũ nghiêng đầu, rồi lạnh lùng cười: “Lên giường.”
Tô Khả Tây sửng sốt, sắc mặt cô đỏ ửng, sau đó đẩy anh ra.
Trong ánh mắt Lục Vũ hiện lên vẻ buồn cười.
Ngoài hành lang đều có thể nghe rõ ràng đối thoại của hai người bên này.
Đặc biệt là hai chữ cuối cùng, đúng là làm người khác phảisuy nghĩ bậy bạ, hận không thể bẻ miệng hai người ra mà hỏi tình huống cụ thể.
Trang Nguyệt đứng ở chỗ cầu thang, khoé miệng khẽ nhếch lên như cũ.
Cho đến khi hai người đến gần rồi trực tiếp làm lơ cô ta đi xuống lầu, mà mấy học sinh hóng hớt xung quanh cũng đi bớt thì cuối cùng cô ta sa sầm mặt lại.
……
Tô Khả Tây tới khu dạy học tầng 1 rồi nhìn lên trên xem, cô chỉ: “Nữ sinh trên lầu kia có phải thích cậu không?”
Còn nhiều lần nữa.
Lục Vũ đi trong chốc lát, quay đầu lại hỏi: “Ai?”
Tô Khả Tây tuỳ ý, “Trang Nguyệt.”
“Không quen.”
Tô Khả Tây rất vừa lòng với đáp án này.
Nhiều tiểu yêu tinh như vậy, cho dù cô tự tin thì cũng cảm thấy không an toàn, huống hồ hai người cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-anh-dao/165376/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.