An Bình Hầu phủ diện tích rất rộng, trạch viện đông đúc, so với đám nô tài trong phủ cũng có chút khả quan, có hẳn một bộ chuyên tuyển chọn, dạy dỗ, thưởng phạt, và những phép tắc cho các nô tài.
Hàng năm đầu xuân, quản sự của Hầu phủ đều thông qua bọn bán người để mua vài đứa trẻ trông có vẻ thông minh, nhanh nhẹn.
Mấy đứa trẻ này khoảng từ bảy, tám tuổi đến mười một, mười hai tuổi, nhiều phần xuất thân từ gia đình nghèo khó. Đương nhiên cũng không ít người bị bọn buôn người bắt được mang từ các châu khác đến đây.
Nhưng đó không phải cái mà Hầu phủ phải nghĩ ngợi, chỉ cần bước vào An Bình Hầu phủ thì là nô tài của An Bình Hầu phủ, ai quản ngươi xuất thân trước đây như thế nào, hay mang họ của ai?
Trải qua một năm dạy dỗ, chúng sẽ được phân ra nhiều loại để hầu hạ.
Những nha đầu nhạy bén, làm được việc sẽ được chuyển đến nhà sau để quét dọn, nấu nướng khoảng ba đến năm năm, nếu được chủ tử thích thì đừng nói đến tam đẳng, nhị đẳng, thầm chí cả nhất đẳng đại nha hoàn đều có thể leo lên được. Còn những kẻ đầu óc đần độn hơn một chút sẽ được phái đến chăm sóc các chủ tử tầm thường, hoặc làm một thô sử chuyên vẩy nước quét sân đình.
Đối với đám nam nhân cũng áp dụng quy tắc như vậy, có đứa thì làm chân sai vặt, có đứa làm chân đốt lò, hay chỉ làm một thô nô quét chuồng ngựa.
Thúy Ngọc không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-uyen-vy/2100867/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.