Ba Mộng Cầm được dịp thả thính lại ông sui làm vua cả một vương quốc: “Có nghĩa là anh đưa chú rể đến nhà cô dâu rồi nạp con trai lại cho gia đình chúng tôi! Sau cưới, hai vợ chồng nó ở nhà tôi là chính!”
“Ồ!” Mộc Vương mở to mắt: “Hóa ra con trai tôi…biến thành con gái?”
"Anh sui cứ coi là vậy cho dễ hiểu.
Sao? Anh thấy sao?"
Mộc Vương chống tay lên cằm, liếc trộm ông sui người phàm rồi vẽ một viễn cảnh: "Không ấy…hai anh chị dọn đến đây ở đi!
Tôi sẽ bao nuôi anh chị, vợ anh làm chị em tốt với vợ tôi. Còn tôi là anh em tốt với anh?
Chúng ta một nhà sáu người và một bầy cháu vui vầy bên nhau! Sáng cuối tuần cùng nhau chơi cờ. Chiều cùng cõng cháu dạo cảnh nước non.
Sao? Anh thấy sao?"
Ba Mộng Cầm thấy ông sui nói vậy nghe cũng lọt tai. Dù sao việc con cái có ba mẹ hai bên đầy đủ cũng tốt hơn: “Nhưng tôi còn thờ cúng tổ tiên!”
“Anh đưa tổ tiên đến đây luôn!”
Ông lườm Mộc Vương: “Bậy nào anh sui!” Ông suy nghĩ thêm một hồi rồi quyết định: "Vẫn là bắt rể…tốt hơn!
Tôi bắt rể!"
Mộc Vương thật muốn ôm lão sui già đập cho vài cái. Nhưng thôi vì hạnh phúc của con trai, ông vui vẻ chấp thuận: “Ôi tưởng gì hệ trọng. Ở đâu mà chả được!”
Nói vậy cho ông sui yên tâm gả đứa con gái cưng cho Mộc Trầm. Chứ thật ra, ông cũng buồn lắm. Ông rất lo cho con trai. Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-tram-khi-nao-ta-ben-nhau-/3391453/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.