Tiểu Lệ còn chưa dám tin vào mắt mình. Tiểu thư hiện tại đang bế cô ở trong tay.
Mùi thơm trên người Ngọc Linh bay phảng phất, cơ thể ấm nóng rõ ràng. Xung quanh tiểu thư còn tỏa ra linh quang diệu kỳ. Khuôn mặt ngọc ngà trắng sáng, đẹp như thần thánh.
Cô không có nhìn lầm, cũng không phải mơ. Chính xác là tiểu thư nhà cô.
Hai mắt Tiểu Lệ long lanh, dường như xúc động muốn khóc.
- Tiểu thư, người tỉnh lại rồi! Em rất vui mừng, tiểu thư!
- Đừng vội, về nhà rồi nói.
- Dạ!
Tiểu Lệ gật đầu. Có vẻ như tiểu thư vừa nhìn sơ qua đã biết cô có chuyện uất ức muốn kể. Rất nhanh đã trấn an cô bình tĩnh.
Mọi người đều nhìn thấy Ngọc Linh. Bọn họ mong chờ cô giúp đỡ một phen, chứ đám người ở trên đó phá đá đều đã mệt lả.
Ngọc Linh trầm tĩnh chìa tay ra, hô một tiếng.
- Nhưng!
Lạ thay, đất đá đang rơi xuống theo hiệu lệnh của cô liền dừng lại. Tiểu Lệ đứng bên cạnh trợn mắt kinh ngạc, còn có loại sức mạnh chi phối kiểu này sao?
Ai nấy đều lấy làm lạ, nhìn mấy mẫu đá vụn lơ lửng chuẩn bị chạm đất, vậy mà không hề rơi xuống.
- Hoa tán!
Vô vàn tảng đá lập tức đổi màu biến thành đỏ tươi diễm lệ, sau đó tan ra.
Đúng! Chính là tan ra. Biến thành những cánh hoa đỏ rực rơi trong gió.
Toàn bộ đất đá trong nháy mắt đều biến thành một biển hoa, cuộn vào không khí, bay là tà rơi xuống, nhẹ bỗng.
Có người không kìm được tò mò, đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-than-tai-sinh/952987/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.