Ngọc Diệp triệu hồi ra thanh kiếm, luồng khí cuộn trào trên người cô lan tỏa đến xung quanh. Nơi linh khí bị chặn, bị va chạm đích thị là chỗ có người hoặc vật ở đó.
Cô gái giả dạng tỳ nữ trước mặt vốn không tin Ngọc Diệp có thể làm được gì. Chỉ chờ cô ta chạy đến, Ngọc Diệp liền lắng lỗ tai nghe, tiếng bước chân, tiếng gió, tiếng ma sát.
Ngọc Diệp né ra, không đợi cô gái phản ứng, Ngọc Diệp liền nhắm vào cô tung chiêu. Phải luôn đặt mình ở thế tấn công, không thể bị động. Cô ta đỡ kiếm, vẻ mặt cũng kinh ngạc không kém.
- Rõ ràng ngươi đã bị mù, còn bị ta đánh một chưởng, sao có thể đứng lên chống trả.
- Xem thường người Mộc gia là một sai lầm đó.
Ngọc Diệp khí thế đầy mình, vừa đánh vừa đáp. Tính ra cũng phải cảm ơn Thanh Thành, một tháng khổ luyện ở rừng U Minh đã đạt được thành quả rất cao.
Cô gái bị một kiếm phong của Ngọc Diệp đánh lui. Mấy người còn lại nhìn thấy cô ổn định như vậy, cũng bớt lo vài phần. Bên phía anh em Lê Tần Lê Dung, cũng may có hộ vệ giúp đỡ. Tuy nhiên số lượng người chênh lệch, nhưng thực lực vẫn là một vấn đề.
Lê Dung đã bị thương, động tác chậm chạp. Chớp mắt đã bị một tên bịt mặt đá bay. Lê Tần xoay mình qua giúp em gái đỡ một chưởng. Một tên thích khách bị hộ vệ hợp sức, giết chết, còn lại hai tên vẫn đang đánh.
Ngọc Diệp cảm thấy kiệt sức, thân mình lảo đảo, bị cô gái trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-than-tai-sinh/952979/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.