Mấy người họ lập tức kinh hãi, sau đó kéo ra trước sân dinh phủ. Để lại Thanh Thành nằm đó dưỡng thương.
Bọn họ đi ma cung là chuyện bí mật, sao người của Huyết đế có thể biết được? Là bên cạnh chúng ta có nội gián, hay là Huyết đế có tai mắt tốt?
Tư Đằng ở trước sân, dẫn theo 50 binh lính, khí thế bừng bừng, nhân lực hùng hậu. Xà nhân trong phủ cũng chỉ hơn 30 người đi ra chặn lại.
Tộc trưởng và Cẩm Hồng đã đi ra tới nơi, xà nhân liền lui lại cúi đầu chào. Ông ta nhìn đám binh lính đối diện, có chút ngán ngẩm.
- Tư Đằng đại nhân từ xa đến tệ xá, kéo theo nhiều người như vậy không biết đã xảy ra chuyện gì?
Tộc trưởng chắp tay chào, giọng nói nhún nhường. Tư Đằng ngược lại cười khẩy, bảo.
- Lão xà, đừng có giả vờ nữa. Ngày trước bọn ta tới mời các ngươi gia nhập Huyết đế cung. Ngày hôm sau các ngươi lại muốn bám vào cái chân con rồng Long Quân kia. Đây chẳng phải là đang vả vào mặt của ta sao?
Hải trưởng lão một bên vội vàng giải thích.
- Đại nhân hiểu lầm rồi. Đó chỉ là chuyện cá nhân thôi, nào có như đại nhân nói.
Tư Đằng phẩy tay, không muốn nghe thêm.
- Đủ rồi, không cần nói nữa. Ta theo lệnh đến trừng phạt các ngươi. Nếu bây giờ hối hận đầu quân lập tức. May ra ta còn nương tay. Ngược lại chỉ có con đường chết.
Cẩm Hồng chau mày, giọng nói pha chút tức giận.
- Đầu quân cho ngươi? Trước giờ chúng ta luôn ở thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-than-tai-sinh/952965/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.