Mộc phủ lúc này...
Tiểu Lệ tung tăng chạy vào sân, gọi:
- Thanh Thành, Duyên tỷ, chúng tôi về rồi!
Mỹ Duyên phấn khởi chạy ra, vui mừng nói:
- Tiểu thư về rồi! Để tôi dọn cơm ra cho mọi người dùng, chắc là mệt lắm phải không?
- Duyên tỷ, để em giúp chị một tay!
Bàn tròn ngồi đủ người, Ngọc Linh ra lệnh cho ba mẹ con Lê Tần cùng dùng bữa nhưng họ không dám. Bản thân là người mang tội, họ còn lo sẽ chết lúc nào không hay. Tiểu Lệ nhìn ra nỗi sợ của họ, nên giải thích rằng:
- Dì Lan! Chúng ta không có làm gì đâu, các người đừng sợ. Phủ thừa tướng đã không còn nữa, tiểu thư đem các người về Mộc gia là để cưu mang. Tiểu thư ân oán phân minh, xử phạt rõ ràng, bây giờ các người là của Mộc gia rồi, chúng ta không bạc đãi.
Mẹ của Lê Tần ngạc nhiên, nhìn các con, lại nhìn qua Ngọc Linh, khẽ hỏi:
- Là thật sao?
Mộc thần gật đầu, nụ cười hiện lên khuôn mặt, nói:
- Tiểu Lệ, em thật hiểu chuyện! Ý của ta đúng là như vậy.
Ba mẹ con Lê Tần nghe như vậy, vui mừng khôn xiết. Mỹ Duyên gắp thức ăn cho Tiểu Lệ, nói:
- Tiểu thư giúp em trả thù rồi, Tiểu Lệ đừng buồn nữa nhé!
- Không có! Em còn hời một con bạch hổ, trong phủ cũng có thêm người, em rất vui!
Ngọc Linh dịu dàng xoa đầu cô. Nhìn thấy tình cảnh này, Tiểu Hồ đẩy đẩy Tuyết Lang, nói nhỏ:
- Anh! Điện hạ trở lại bình thường rồi! Lúc sáng biểu cảm của ngài làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-than-tai-sinh/952930/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.