Hay vị thầy giáo tiến lên phía trước. Thay phiên nhau buông lời chèn ép.
- Các ngươi chỉ là người hầu, lại dám ra tay với thiếu gia Lê Dũng và tiểu thư Ngọc Diệp. Gan cũng không nhỏ.
- Thật không may cho các ngươi, hai người họ đều là học sinh của trường Trần Hưng. Đụng tới học sinh của trường Trần Hưng chính là đụng tới uy nghiêm của bọn ta.
- Phải dạy dỗ các người một chút, để sau này đừng dùng mắt chó mà nhìn người.
Tiểu Lệ nghe không lọt lỗ tai, quát lên:
- Tiểu thư công tử gì chứ? Tới người hầu như anh em ta cũng đánh không lại? Không biết xấu hổ còn dẫn người tới đây giúp đỡ. Các ông là thầy giáo hả? Dạy ra học trò thật tốt! Ở bên ngoài bắt nạt người, mà còn bên vực? Vậy các ông cũng không phải thứ tốt lành gì! Hứ!
Người đi đường nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, xì xào bàn tán cho rằng trường Trần Hưng không tốt đẹp như vẻ bề ngoài.
- Ồ, thì ra ỷ vào mình có danh tiếng liền bắt nạt người nhỏ tuổi!
- Thầy giáo như vậy chắc học trò cũng không khác gì!
- Đúng đó, con cháu quan lại chỉ giới ức hiếp người dân như chúng ta!
Đám người họ nghe xong tức đến xanh mặt.
- Nha đầu ăn nói ngông cuồng!
Thầy Minh hô lên lao tới, muốn đánh vào Tiểu Lệ. Đại Vỹ nắm áo em gái kéo ra phía sau, tiếp chiêu với ông ta. Thầy giáo Nguyên múa phép, triệu hồi ra một con hắc báo, linh thú cấp 9. Ra lệnh cho nó tấn công Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-than-tai-sinh/952913/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.