Miên kết thúc buổi phỏng vấn tương đối thuận lợi, sếp nhắn tin bảo cô ở lại để gặp anh nên cô qua phòng anh trước để chờ. Nhìn các số báo có liên quan đến vụ cha dượng hãm hiếp con gái buộc cô gái 19 tuổi phải tự tử được anh xếp ngay ngắn trên bàn, Miên có thể đoán ra nội dung cuộc trò chuyện ngày hôm nay.
“Để em đợi lâu rồi.” – Anh đặt tài liệu xuống bàn, ngồi ở vị trí đối diện Miên.
“Em chỉ mới đợi thôi mà.”
“Em ăn Tết vui không?”
Miên cười, mang một ít bánh mẹ gói đặt lên bàn: “Rất vui ạ. Đây là bánh do mẹ em gói, dễ ăn lắm anh, anh mang về cho bé Huyền một ít nhé!”
Minh nhận gói quà, cảm ơn Miên, im lặng một lúc rồi đi vào vấn đề chính.
“Xin lỗi em, vì tòa soạn bảo mật thông tin không tốt nên tên đó mới có thông tin của em.”
Miên lắc đầu: “Chuyện đó cũng qua rồi, không sao đâu anh.”
“Chuyên mục ‘Trò chuyện với Kaze’ nhận được phản hồi rất tốt nhưng sau chuyện này chắc không thể tiếp tục được. Cấp trên đã có chỉ thị rồi.”
Miên bình tĩnh: “Em hiểu mà.”
“Thật may danh tính của em không bị công khai trên các phương tiện truyền thông.” – Mắt thấy Miên không có phản ứng gì đặc biệt, anh chuyển chủ đề. – “Còn về buổi phỏng vấn hôm nay chắc sẽ sớm có kết quả thôi, rất vui khi em quyết định nộp hồ sơ gia nhập chính thức vào tòa soạn của chúng ta.”
“Cảm ơn anh.” –
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-mien/3070683/chuong-7-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.