Edit: Mều
Beta: Thiên Sơn Đồng Lão
Nơi gọi là chùa Cầu Nguyện, thay vì nói chùa thờ Phật không bằng nói là ngôi miếu đổ nát còn hơn. Tuy huyện Ngu Thành không tới mười nghìn hộ dân nhưng cũng có rất nhiều chùa chiền, thế nhưng phần lớn đều bị Thác Bạt Đảo “ép tăng hoàn tục”, các tăng lữ bỏ chạy sạch sành sanh nên đã vô cùng suy tàn.
Chùa Cầu Nguyện này vốn ở nơi hẻo lánh, nhang đèn cũng không thịnh vượng, chờ “lệnh cấm tăng” của Thứ sử Bản Châu được hạ xuống thì mấy hòa thượng đều bỏ chạy, nơi thờ Phật này vốn đã không hưng thịnh lập tức trở thành chùa hoang, nơi đây trở thành ổ ẩn náu của các hiệp khách, ăn mày và đủ loại dân chạy nạn.
Mà bây giờ, nơi đây đang bị một nhóm người Hồ Lư Thủy chiếm cứ, những người không phận sự trong chùa Cầu Nguyện trước kia cũng chạy sạch bách giống như chủ nhân lúc trước của ngôi chùa này.
Trong thiện phòng rách nát ở hậu viện có một công tử giàu có bị trói, nhìn sơ qua tuy không cung cấp rượu ngon cơm ngọt nhưng cũng không bị ngược đãi như trong tưởng tượng.
Mấy ngày ở đây, Thôi Lâm đã nghĩ đến rất nhiều cách để bỏ trốn nhưng kết quả đều bị tự mình bác bỏ.
Rõ ràng những kẻ này tới đây vì hắn, sau khi trói hắn lại thì lập tức chạy đến nơi này, vừa truyền tin cho Thôi thị ở Bình Thành và Huyện nha nơi đây, vừa chờ người nào đó ở chỗ này.
Điều hắn để ý là rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-lan-vo-huynh-truong/2512159/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.