Edit + Beta: Thiên Sơn Đồng Lão
A Đan Trác bị Hoa Mộc Lan dọa cho sợ mất mật.
Dù ai gặp phải cảnh có người vừa thấy mặt mình đã lập tức ôm ngực gục ngã là đã không biết nên làm sao rồi chứ nói chi người đó đau đớn tới nỗi mặt mũi đầy mồ hôi lạnh, lông mày nhíu chặt mà vẫn nhất định phải trò chuyện cùng mình.
Bức tranh này quá kỳ dị, A Đan Trác không dám nhìn nữa.
“Cháu rất ổn, nhưng trông Hoa A di(1) hình như không khỏe lắm, có cần cháu chạy đi gọi người lớn bên Hoa gia không ạ?” A Đan Trác đứng lên, chuẩn bị ra ngoài kêu người.
(1)A di: dì.
“Không cần đâu, ta bỗng nhiên hơi nhức đầu chút thôi, qua chốc lát sẽ khỏe ngay, cháu ngồi xuống đi.” Hạ Mục Lan hít một hơi thật sâu rồi chậm rãi thở ra, lặp đi lặp lại mấy lần, rốt cuộc cơn đau đầu cũng giảm đi nhiều.
Hạ Mục Lan xoa bóp phần đầu, vẫn chưa thể hoàn toàn thoát ra khỏi hồi ức của Hoa Mộc Lan nên cảm giác cứ hư hư thật thật.
Cô không biết người khác chiếm được cơ thể của nguyên chủ có giống thế này không nhưng cô thì vô cùng rõ ràng thứ mình đang có chính là đồ của người khác, là chỉ khống chế được thân thể nhưng không cách nào chiếm cứ được khoảng trống nơi linh hồn trú ngụ.
Bởi vì Hoa Mộc Lan là thần tượng của Hạ Mục Lan từ bé đến lớn nên trước đó, cô đã đối đãi với khối cơ thể này một cách vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-lan-vo-huynh-truong/2512137/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.