Edit + Beta: Thiên Sơn Đồng Lão
“Mộc Lan à….” Viên thị bị cha Hoa đùn đẩy đi theo con gái vào nhà bếp. Bà nhìn Hoa Mộc Lan cầm thêm một cái bát thì không nén được tò mò, không biết con mình lấy hai cái bát để làm gì, lại dùng vẻ mặt do dự khẽ cất tiếng hỏi con gái, “Đứa bé hôm qua là con trai của chiến hữu gửi gắm, còn vị công tử hôm nay là….”
Ngồi cùng bàn với đứa bé kia, còn để cho người ta ăn cơm nữa không vậy?!
Xem tư thái dùng cơm của cậu ta khiến cả nhà bọn họ đều cảm giác mình như kẻ hầu người hạ, không cẩn thận mà bò lên bàn ăn đấy có được hay không!
Xem tư thái dùng cơm của cậu ta thì cả nhà bọn họ cứ như người rừng mới ra đấy có được hay không!
Hạ Mục Lan cũng hơi hối hận khi không thương lượng với cha Hoa mẹ Hoa mà đã giữ lại cậu bé này, chủ yếu là vì ánh mắt khẩn cầu của Du Khả làm cho người ta quá không chịu nổi, hơn nữa, suy xét đến khoảng thời gian đi đến Kinh thành khá lâu của Du Khả, đúng là khó cho cậu ta.
Lỡ đâu lang thang bên ngoài mà cái kiểu thiếu gia quần là áo lụa như vậy chắc chắn sẽ bị lột sạch quần áo rồi bị bán đi, nếu thế thì đúng là tạo nghiệp mà.
Hiện giờ ở cũng đã ở lại rồi, nói gì thêm nữa đều vô ích.
“Đó là Hạ Quang, biểu đệ của Du Huyện lệnh, hắn phải tiến Kinh vì đám Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-lan-vo-huynh-truong/2512132/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.