Mặt trời đã lên cao, những tia nắng chói chang hắt vào cửa sổ tạo thành những vệt dài trên mặt đất nhưng Eriol thì vẫn ngoan cố chưa chịu rời khỏi giường.Niềm hạnh phúc tối qua vẫn bám riết lấy Eriol nên cậu muốn tử thưởng cho mình những giây phút thoải mái trên chiếc giường thoải mái.Nhưng rồi bất chợt có một kẻ phá bĩnh xuất hiện ngay trước mắt cậu khiến cho mọi sự thoải mái như biến đâu mất
- Syaoran, cậu làm ơn đừng có chào buổi sáng ta bằng cái bộ mặt lạnh lùng, u ám của cậu được không?
- Thần không có ý làm Ngài không vui thưa Thái tử.Nhưng Ngài cần phải thức dậy đi.Ngài quên rằng Ngài còn phải đến thỉnh an Bệ hạ và Hoàng hậu sao?
Những lời nói của Syaoran lọt vào tai Eriol khiến cậu tỉnh hẳn người và vội rời khỏi giường đi chuẩn bị.
Trong lúc đó Sakura đang ngồi im nghe Tomoyo kể lại việc tối hôm qua với vẻ mặt vô cùng thích thú.
- Cuối cùng thì hai người cũng thổ lộ tình cảm rồi đấy àh?Không ngờ tên Eriol ấy lại lãng mạn đến thế.Cậu khiến người tag hen tị đấy Tomoyo àh.
- Nhưng tớ rất lo Sakura.Liệu hoàng gia có chấp nhận một thường dân như tớ không?
- Ôi dào, cậu lo chuyện ấy làm gì.Rồi Eriol sẽ lên ngôi Hoàng đế, lúc ấy cậu ấy muốn làm gì thì làm, chả ai cản được.Thế nên cậu cứ an tâm đi nhé.
- Cậu suy nghĩ đơn giản quá Sakura àh.Mà tại sao cậu không nói cho tớ biết Eriol là Thái tử hả Sakura?
- Tại tên Eriol ấy nhờ tớ giấu đấy chứ.Tớ không cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-lan-trang/105623/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.