Chương trước
Chương sau
Quân Mộc Hề cứ vậy đi tìm khách điếm trong thị trấn, vì tay Mộ Bạch đều là bùn đất nên cậu muốn rửa tay cho hắn, nhưng vẫn bị gắt gao nắm lấy, cậu làm thế nào cũng không dứt ra được.

“Mộ Bạch, buông tay trước đã, nên tắm rửa.” Gương mặt Mộ Bạch vẫn lạnh nhạt, nhưng đã không còn nét lạnh lùng đến không còn nhân tính như trước nữa, chỉ là không chịu buông tay, cứ như một đứa nhỏ bướng bỉnh.

Quân Mộc Hề không thoát ra được, chẳng biết sao mà sức hắn lớn cực kỳ. Cậu không có cách nào, đành phải bảo tên sai vặt ở khách điếm lấy loại bồn tắm lớn có thể chứa hai người trưởng thành tới. Vì lần này hồn thể đã có thực thể rồi nên trừ Mộ Bạch ra thì người khác vẫn nhìn thấy cậu.

Chờ khi cậu đỏ mặt tiễn tên sai vặt ánh mắt ái muội kia, Quân Mộc Hề oán hận trừng mắt nhìn người đàn ông, nhưng vừa thấy gương mặt tái nhợt kia, cậu lại không đành lòng, đành nhận mệnh bắt đầu cởi quần áo cho hắn. Từ đêm qua, Mộ Bạch dường như làm gì cũng ngây ngốc chậm chạp, cậu đoán có lẽ là do tâm ma chưa thành công hình thành. Giờ cậu cần phải khiến Mộ Bạch mở rộng cửa lòng với mình, nguyện ý rời đi cùng mình mới được.

Hai người trần trụi vào bồn tắm, Quân Mộc Hề đỏ mặt, đã rất lâu cậu không thấy Mộ Bạch trần truồng rồi, tuy giờ chỉ là hồn thể, nhưng tư duy xúc cảm đều là thật.

Có hơi vất vả rửa sạch tay cho Mộ Bạch, cậu làm rất chuyên chú, vì muốn tắm sạch cho hắn mà còn dán vào ngực hắn nữa, trong lúc lơ đãng, hai người liền bắt đầu da thịt kề nhau.

Chờ cuối cùng khi tắm rửa sạch sẽ cho hai người, đột nhiên cậu phát hiện dưới thân có gì đó cứng cứng đang cọ vào mình, lập tức đỏ mặt, ngẩng đầu nhìn nhìn Mộ Bạch, lại phát hiện hắn đang nghiêm trang chuyên chú nhìn bàn tay hai người nắm chặt, cứ như thể người cứng không phải hắn.

Quân Mộc Hề bĩu môi, cho rằng hắn đang giả bộ nên cũng cố ý làm bộ không biết gì. Hai người qua loa rửa sạch hạ thể rồi trần trụi lên giường. Quân Mộc Hề ngạc nhiên phát hiện, người trước mắt đã cứng lên rồi nhưng vẫn luôn coi như không có gì mà đi ngủ như thường.

Cậu ngẩn người, lại nghĩ có thể do Mộ Bạch mới vừa bị đả kích cùng tâm ma nên đầu óc bị ảnh hưởng, nhưng chẳng lẽ dục vọng cũng thành trì độn? Quân Mộc Hề vừa tò mò vừa nghi hoặc, cậu rất ít khi thấy hoà thượng ngơ ngác như vậy, muốn trêu chọc hắn một chút.

Thân mình trần truồng xoay sang cưỡi lên người Mộ Bạch, cặp mông tuyết trắng cọ xát vào gậy thịt cứng đanh của hắn, cọ một lúc, Quân Mộc Hề liền cọ ra lửa, rồi không khỏi phát dâm.

“Ha a…” Gậy thịt thanh tú phía trước run rẩy ngẩng đầu lên, phun ra một chút dâm thủy, cái khe thịt dưới thân kia cũng bắt đầu không thành thật, chậm rãi cọ đến cơ bụng nó thích nhất. Quân Mộc Hề xoắn mông nhỏ, đôi mắt đào hoa nhìn vừa hơi nheo lại giờ đã mở ra nhìn chằm chằm Mộ Bạch, vú nhỏ cũng phồng lên, muốn hắn xoa xoa nghịch nghịch một chút.

Nhưng lại thấy người đàn ông dưới thân không hề có động tác nào cả, đôi tay cũng quy củ đặt ở hai bên sườn, tuy trước khi ngủ đã buông đôi tay vẫn luôn nắm chặt ra, nhưng loại trạng thái này vẫn làm Quân Mộc Hề hơi khựng lại. Sao cậu lại quên mất chứ, giờ hoà thượng chỉ là kẻ đầu gỗ mà thôi.

“Ưm… Mộ Bạch… Mộ Bạch của em… liếm nó cho em đi, em ngứa quá…” Cậu cong lưng, phô ra vòng eo duyên dáng, vú cũng đưa tới tận miệng hắn, đầu vú nhỏ phấn nộn run rẩy cọ lên môi hắn.

Người đàn ông lúc này mới trì độn hé miệng ngậm một bên vú vào, nhưng vì suy nghĩ còn hơi chậm chạp nên kỹ xảo cũng không cao siêu như trước, chỉ là động tác nguyên thủy nhất mà thôi, giống như một đứa nhỏ đang được cho bú vậy.

“Ưm ha!… Đau… ưm… sướng quá…” Cảm giác vừa đau vừa sướng khiến Quân Mộc Hề đã lâu không được âu yếm hưng phấn không thôi, cũng không để bụng đầu vú đang hơi đau. Thân thể càng hưng phấn, tần suất cọ xát hoa huyệt bắt đầu cao lên, tám khối cơ bụng cứng rắn của người đàn ông rất nhanh đã xuất hiện vệt nước trơn trượt.

Người đàn ông cứ mút đầu vú, dường như còn hơi bất mãn vì sao mút mãi không thấy ra sữa nên một tay hắn bắt đầu nhéo mạnh lên cặp mông nhỏ không ngừng xoay loạn, khiến thân thể Quân Mộc Hề càng gần mình hơn, gần như đã nằm sấp trên người hắn. Đầu vú trong miệng cũng bị hắn ngậm càng sâu hơn, hơn nữa vì thấy cảm xúc trên tay rất tốt nên hắn cũng không khỏi bắt đầu xoa nắn.



“Ưm… a ha… nhẹ chút… vú em sưng lên mất… ôi…” Hoà thượng thối này đúng là lúc nào cũng thích nghịch chơi vú cậu, hai bên đều bị hắn hút đến đau đớn, chắc đã sưng to rồi.

Cậu lại tủi thân vì hoa huyệt dưới thân thật trống rỗng, lại bất mãn cọ cọ vào thứ cứng ngắc nóng như lửa kia, chẳng biết có phải đầu gỗ này ngốc luôn rồi không mà chẳng thấy cắm vào gì cả.

Dục cầu bất mãn nên cậu đành phải tự mình động thủ, đôi tay gian nan chống hai bên sườn, hơi hơi nâng mông nhỏ, nhưng người đàn ông kia có vẻ bất mãn vì đang ăn vú lại bị rời đi nên cắn cậu một miếng, Quân Mộc Hề vừa chỉnh đúng tư thế xong, suýt nữa đã giật mình ngồi thẳng xuống dương vật hắn.

Nhưng đầu gậy thịt vẫn hơi hơi cắm vào rồi, kích thích đến mức cậu run rẩy, người đàn ông bên dưới cũng hơi khựng lại, dường như đã cảm nhận được sung sướng, gậy thịt thô dài cứng ngắc đã đi vào một nơi vừa mềm vừa ấm. Hắn hơi nhíu mày, ngây ngốc giật giật eo.

“Ưm a!… Vào rồi… to quá… ha…” Lỗ nhỏ đột nhiên bị đâm vào một nửa khiến Quân Mộc Hề sướng đến mức không chịu đựng nổi, hai chân đã hơi run rẩy ngồi xuống, nhưng lại bị đâm càng sâu hơn.

“Ha… ưm… không vào được mà… to quá…” Hoa huyệt lâu ngày chưa bị làm nên rất chặt khiến hắn cũng hơi khó vào. Quân Mộc Hề nửa treo mông, gian nan chống đỡ hai chân.

Dường như người đàn ông có hơi bất mãn, hắn duỗi tay sờ sờ nơi hai người kết hợp, kích thích đến mức Quân Mộc Hề càng thêm run rẩy, suýt nữa đã ngồi hẳn xuống.

“Ôi… đừng nghịch, em sắp không giữ được rồi… ưm a a a!…” Người đàn ông nghiêng nghiêng đầu, dường như nghe cậu nói không giữ được rồi thì không cần giữ nữa, đôi tay đè lại eo nhỏ, cặp mông tròn trịa trắng như tuyết liền ngồi hẳn xuống.

“Ưm a a!… Sâu quá!… Sâu quá rồi… Thọc tới rồi!… Ha a…” Cậu ngồi xuống khiến dương vật vào sâu tới mức cảm giác như bụng mình cũng bị đâm thủng, gậy thịt bắt đầu chuyển động vừa nhanh vừa mạnh bên trong, Quân Mộc Hề lập tức bị đ* đến mức không phát ra tiếng nổi, hai cánh tay bị tay người đàn ông nắm chặt, hắn động eo vừa nhanh vừa mạnh như máy đóng cọc, hai mắt hơi đỏ lên, trong mắt chỉ có dáng vẻ thiếu niên bị đ* đến thất thần.

Mộ Bạch rũ mắt, vừa đ* thiếu niên đang run rẩy, vừa dịu dàng liếm lên khoé môi cậu

Quân Mộc Hề bị đ* tới mức đại não trống rỗng, căn bản không rảnh tự hỏi người đàn ông dưới thân rốt cuộc có phải thật sự trì độn hay không, hắn dùng lực vô cùng dứt khoát, hoa huyệt mẫn cảm thường thường bị đâm mạnh vào, sướng tới mức cậu chỉ có thể rên rỉ đứt quãng nhỏ giọng.

“Ưm… chậm một chút đi mà… ha a… em sắp bị đ* hỏng rồi…” Lúc này người đàn ông đã lật người cậu lại, đổi thành tiến vào từ phía sau, càng tiện cho hắn đ* cậu, gậy thịt nhanh chóng ra vào lỗ nhỏ xinh đẹp ướt át của thiếu niên, phát ra tiếng vang phụt phụt dâm đãng.

Thiếu niên cong eo thành độ cong duyên dáng, cần cổ tuyết trắng hơi ngẩng lên, khóe miệng ẩm ướt bị đ* tới mức chảy nước dãi, giống như cá sắp chết vậy.

Người đàn ông cong lưng, dường như để dương vật tiến vào càng sâu hơn, đôi môi hơi mỏng nhẹ nhàng cọ xát phần gáy trắng nõn của cậu. Động tác đâm vào đột nhiên nhanh hơn, thiếu niên bị ép ngẩng cổ, một luồng tinh dịch nóng bỏng lại nùng liệt bắn vào chỗ sâu nhất trong thân thể cậu.

“Ưm a a a!!… Nóng quá!… Bé Hề bị đ* hỏng rồi…” Cậu sướng tới mức cặp mông trắng nõn lắc lung tung, đôi tay gắt gao tóm lấy cái chăn dưới thân, quay đầu lại cố gắng hôn hắn.

“Ưm… Mộ Bạch, em yêu chàng…” Lời nói của thiếu niên có hơi mơ hồ không rõ, nhưng người đàn ông vẫn nghe thấy rồi, hai mắt đỏ ngầu tối sầm lại, dường như đã có thứ gì đó biến mất. Hắn hung hăng liếm láp đầu lưỡi nhỏ mềm mại thiếu niên, giọng khàn khàn đáp lại, “Ta cũng yêu em.”



Quân Mộc Hề cảm giác bụng mình trướng trướng, thân thể dường như cũng mờ dần đi, trước mắt lại là bóng tối quen thuộc. Trước khi hoàn toàn mất ý thức, bên tai cậu dường như vang lên tiếng thở dài trầm thấp.

“Vĩnh viễn đừng rời khỏi ta.”

Quân Mộc Hề đột nhiên mở mắt ra, lại phát hiện bản thân cũng đang được ngâm trong nước thuốc ấm áp. Cậu nhìn quanh một chút, thấy mình đã về lại thế giới hiện thực. Đột nhiên trở về khiến cậu có hơi giật mình, sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu rồi cau mày ra khỏi bồn nước thuốc tắm, cậu không biết mình đã thành công hay chưa.

Cậu vội vã thay quần áo rồi chạy tới xem hoà thượng cũng đang ngâm nước thuốc ở cách đó không xa.

“Mộ Bạch?…” Thấy hai mắt hòa thượng vẫn nhắm chặt, nửa nằm trong nước thuốc màu xanh biếc, hắn tim cậu như lạnh đi một nửa, đôi mắt đào hoa đã hơi đỏ lên.

Đúng lúc này, Vương đạo trưởng tới đổi dược liệu mỗi ngày trong nước tắm cho họ. Vừa tiến vào thì thấy Quân Mộc Hề đã tỉnh, ông bước nhanh đến trước mặt cậu, sau đó lại đi xem xét tình hình của Mộ Bạch.

“Vương đạo trưởng… rốt cuộc con có thành công không? Sư phụ con, chàng… sao chàng còn chưa tỉnh lại?” Quân Mộc Hề nói tới đây, giọng đã hơi nghẹn ngào, cậu sợ nghe thấy đạo trưởng nói mình đã thất bại.

“Hả… lạ thật…” Vương đạo trưởng sờ sờ mạch của hòa thượng, lại chưa từ bỏ ý định dùng nội lực tra xét một phen. Khi Quân Mộc Hề vội đến mức sắp khóc thì ông mới chậm rãi nói, “Rõ ràng biểu hiện là mạch đập đã hồi lại, tâm ma hẳn là đã được tiêu trừ mới phải, dao động của linh hồn cũng rất ổn định, sao lại chưa tỉnh nhỉ…”

Trái tim Quân Mộc Hề như đã lên tới cổ họng, lại nghe thấy Vương đạo trưởng nói tiếp, “Đừng hoảng, ngươi đã thành công, nhưng hắn hôn mê có lẽ ít nhiều cũng liên quan tới âm khí trong cơ thể. Chờ lão phu đi chuẩn bị một ít dược liệu điều hòa âm khí, dùng xong hắn hẳn là sẽ tỉnh.” Nói xong, ông vội vàng ra ngoài, bảo Nguyên Tĩnh Thành chuẩn bị đồ.

“Sư phụ… chàng mau tỉnh lại đi mà… bé Hề rất nhớ chàng…” Quân Mộc Hề tiến đến bên người hòa thượng, nắm tay hắn, đỏ mắt nhỏ giọng nói.

“Hu hu… chỉ cần chàng tỉnh lại, em… em sẽ nói toàn bộ bí mật cho chàng! Em biết chàng đã sớm nhận ra, chỉ coi như không biết mà thôi. Em không phải người ở thế giới này, thân thể này nói đúng ra cũng không phải em…” Quân Mộc Hề đứt quãng nói rất nhiều bên tai hoà thượng, kể về thế giới nguyên bản của mình, về cha mẹ mình, về nguyên nhân mình chết…

Cậu tập trung kể hết mọi việc, lại không phát hiện người đàn ông đang nhẹ nhàng giật giật ngón tay.

Thực ra Mộ Bạch đã sớm tỉnh, nói đúng ra là ý thức của hắn đã sớm tỉnh, chỉ vì âm khí cùng thân thể chí dương của hắn còn chưa cân bằng nên mới dẫn tới việc hắn còn chưa thể điều khiển thân thể mình, vốn định dùng nội lực phá tan tình huống này, nhưng lại không ngờ biết được bí mật kinh thiên động địa như thế của bé cưng. Trong lòng hắn đau đớn, chỉ nghĩ đến việc bé cưng có thể sẽ rời đi, âm khí cùng thân thể chí dương của hắn lại càng khó khống chế, suýt nữa đã một lần nữa tẩu hỏa nhập ma.

 

------oOo------

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.