Tết Trung Thu cũng là ngày sinh nhật của Kỷ Văn Bác.
Lúc Viên Vũ về nhà ăn tết, thuận tiện mua quà cho Kỷ Văn Bác, nhưng không trực tiếp mang sang nhà anh, mà bảo Viên Kỳ qua tặng. Nghe mẹ Viên nói anh xin tiếp tục học lên thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi khỏi bệnh, anh đến trường học vẫn chưa về lần nào, năm nay trung thu cũng không trở về, mẹ Kỷ đưa bánh bông lan cho Viên Kỳ, bảo mang về hai đứa cùng ăn.
Trước khi đi đến trường, Kỷ Văn Bác bảo mẹ Kỷ đem sang một quyển album ảnh, đặt ở trên bàn trong phòng Viên Vũ. Đều là những bức ảnh khi Viên Vũ còn nhỏ, chủ yếu là một mình cô, năm đó mẹ Kỷ mua một chiếc máy ảnh mới, lôi kéo hai đứa nhỏ chụp bao nhiêu là ảnh, Viên Vũ ngốc nghếch, mỗi lần về nhà đều chạy sang nhà anh lôi kéo mẹ Kỷ nói:
"Dì Kỷ ơi, chụp ảnh cho con được không? Hôm nay con mặc váy xinh đẹp quá này."
Mẹ Kỷ cùng Kỷ Văn Bác chụp cùng cô, anh không thích chụp ảnh, vừa xong một tấm liền ngồi sổm xuống nghịch kiến, Viên Vũ chụp xong cũng ngồi xuống xem kiến với anh, còn nói con kiến nào đẹp nhất.
Mặt Kỷ Văn Bác nhỏ nhắn nhăn tít mày: "Hình như là kiến thợ."
"A, cũng đúng."
Mặt nho nhỏ Viên Vũ ra vẻ thông suốt: "Khó trách đều không đẹp."
Kỷ Văn Bác: "......"
Anh ra vẻ người lớn giải thích với cô: "Kiến thợ là kiến thư, chỉ là không có năng lực sinh sản"
"Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-uoc/2766648/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.