Sau khi bình phục lại được một chút, Thẩm Vụ Bắc kéo ra cửa phòng vệ sinh.
Cháo đã được nấu lại.
Lúc này bầu không khí trở nên yên lặng lạ thường, hai người im lặng mà ăn hết cháo.
Yến Kinh Nhiên không có nhiều thời gian, cơm nước xong, hắn cho Thẩm Vụ Bắc một chiếc chìa khóa dự phòng mà hắn đã chuẩn bị từ trước, lại dặn dò cô mấy câu, đến khi người nọ gật đầu, hắn mới yên tâm rời đi.
Sau khi xác nhận Yến Kinh Nhiên đã rời đi rồi, không lâu sau đó, Thẩm Vụ Bắc cũng đi ra ngoài.
Nghĩa trang Thạch Vân ở thành phố A, tấc đất tấc vàng.
Mua đồ cúng xong, Thẩm Vụ Bắc đón xe đến địa phương đó.
Từ xa nhìn lại, ở khối đất có vị trí tốt nhất, trước bia đá đã được phủ kín bởi những bó hoa, cô nhiều lần xác nhận những người trong lễ cúng đã rời đi hết, mới dám đi đến trước bia mộ.
Cô gái trong hình mặt mày giãn ra, cười xán lạn, trông mới 15 - 16 tuổi.
Đáng lẽ đang trong độ tuổi trẻ đẹp, nhưng bây giờ lại chỉ còn là một bộ xương khô bị chôn vùi dưới đất.
"Em đến thăm chị nè." Thẩm Vụ Bắc đặt đồ lên đài tế, môi cô có chút tái nhợt dưới tiết trời mùa hè nóng nực này, "Em có mang theo hoa hồng sâm panh (*) mà chị thích nhất đây."
(*) "hoa hồng sâm panh" tên đầy đủ là Hoa hồng Comte De Champagne.
Một bó hoa vô cùng rực rỡ, hoàn toàn lạc lõng trong muôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-uoc-nam-omega-nha-ben/2723141/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.