Buổi tối đã đáp ứng đi ăn tối với Yến Kinh Nhiên, nên Thẩm Vụ Bắc không có ý định đi với bạn cùng phòng.
Kết quả cô còn chưa ra cửa, ngược lại Bành Bồng lại nói phải ra ngoài cổng trường trước một chuyến.
Lúc đi Ân Đồ có gọi lại Bành Bồng, hỏi có cần mua cơm giùm cho cô luôn không, cô khẩn trương mà lắc đầu mấy cái nói không muốn ăn, rồi vội vàng đi mất.
"Cái bà này tuyệt đối là có vấn đề!" Ân Đồ lớn tiếng lặp lại kết luận lúc ban chiều, hắn càng nghĩ càng thấy không đúng, nghiêng đầu hỏi Thẩm Vụ Bắc: "Hay là chúng ta đi xem một chút?"
Thẩm Vụ Bắc không có hứng thú mà nói: "Không đi."
Ân Đồ nhéo cằm, có chút không yên tâm: "Mày nhìn tay nhỏ chân nhỏ của Bành Bồng đi, bị người khác khi dễ chắc chắn là chỉ biết giấu ở trong lòng, nói không chừng là cậu ấy thật sự gặp chuyện gì đó khó xử!"
"Thêm nữa." Hắn chỉ chỉ mấy hộp bánh bích quy trên bàn sách của Thẩm Vụ Bắc, "Người ta mang bánh bích quy hình con gấu đều cho mày ăn hết, có qua thì có lại biết không?"
"..."
Thẩm Vụ Bắc trầm mặc một giây, hiếm thấy không trả lời được: "Mày biết tối nay tao có hẹn rồi mà."
Ân Đồ: "Không phải cũng ra cổng sao, chút hồi nếu thấy Bành Bồng không sao, thì mày cũng có thể đi đâu thì đi mà."
Nghĩ ngợi một chút, Thẩm Vụ Bắc liền đồng ý.
Bành Bồng chân trước mới vừa đi, chân sau Ân Đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-uoc-nam-omega-nha-ben/2723121/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.