Chỉ nghe tê mộttiếng, tiếp theo đó là máu đỏ bắn tung toé, theo tiếng thét chói tai của mọi người, tay Lộ Toàn cầm mảnh nhọn chắc chắn đâm vào cánh tay ngườiđối diện, máu tươi chảy ồ ồ.
Chỉ là người nọ, cũng là Vệ DịchHiên, không biết khi nào, hắn lại chắn trước Hoàng thượng cùng Trữ DungHoa, thay hai người họ chặn cú đâm của Lộ Toàn, nhanh che cánh tay bịthương, chau mày, hiển nhiên đâm cũng không nhẹ. Nhưng đau thì đau, lúc đó thân thể hắn chưa từng lùi nửa bước.
”Người tới, hộ giá,giải Lộ Toàn đi.” Giọng nói bén nhọn mà hoảng sợ của Phó Hổ vang lên,qua quýt bắt tay vào làm, bộ dáng giương nanh múa vuốt kia lại rất giống một con hổ bị gãy răng, gào khóc gọi bậy, lại không có nửa phần sứclực.
Nhưng Phó Hổ kêu gào vẫn dùng được, thị vệ rất nhanh liềntiến vào, ba người liền trói Lộ Toàn, cho dù hắn dùng sức giãy dụa thếnào, cũng không thoát khỏi sự áp chế của thị vệ.
” Buồn cười,cẩu nô tài ngươi, dám ám sát vua? “ Mục Nguyên Trinh gân xanh nổi dữdội, ánh mắt giống như dao thép thẳng tắp bắn vào người Lộ Toàn, nói,“Mang xuống chém.”
Lộ Toàn như bị sấm đánh cả người nhảy dựnglên, nếu không phải thị vệ gắt gao tóm hắn, chỉ sợ hắn muốn làm ra hànhđộng điên cuồng hơn. Chỉ thấy hắn dùng toàn bộ khí lực muốn giãy khỏihai tay của thị vệ, hai mắt đỏ lên, hai má phồng lên, khàn khàn kêu lên: “Hoàng thượng, nô tài trung thành tận tâm vì ngài, ngài không thể cứgiết nô tài như vậy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-uoc-hau-vi/2386544/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.