Phòng giam tường cách âm không hề tốt chút nào, bên kia phòng có động tĩnh gì Tô Thành đều có thể nghe được, không những nghe được mà còn nghe vô cùng rõ ràng, hơn nữa giọng nói của Đồ Du Du Tô Thành làm sao có thể nghe nhầm được, hắn đang nằm ở trên giường ngay lập tức ngồi bật dậy mở cửa phòng giam nhanh chóng bước ra.
Bởi vì là phòng tạm giam cho nên sẽ không có cánh cửa giống như các phòng giam khác mà chỉ có song sắt, thế cho nên khi Tô Thành vừa bước tới cửa phòng tạm giam bên cạnh liền nhìn thấy được mấy tên lưu manh tóc xanh tóc đỏ đang vây quanh cừu nâu ngốc nhà hắn. Tô Thành vừa bất ngờ vừa tức giận, hắn bất ngờ vì không rõ tại vì sao Đồ Du Du lại xuất hiện ở chỗ này, hắn tức giận là vì đám người kia lại dám làm ra hành động khiếm nhã với cậu. Bởi vì phía bên ngoài song sắt đã bị khóa lại, Tô Thành không có cách nào mở cửa tiến vào được chỉ có thể đứng ở bên ngoài dùng chân đạp thật mạnh vào song sắt đối diện, vì lực đạo quá mức mạnh mẽ cho nên song sắt cũng vì thế mà rung chuyển, mọi người trong phòng tạm giam đều đình chỉ mọi động tác quay lại phía sau nhìn.
"Mau thả em ấy ra" Tô Thành giận dữ quát lớn
Đồ Du Du vừa nhìn thấy Tô Thành liền vui mừng đến mức ngẩn người quên mất nên phải đẩy nhóm người này ra, cũng không thốt nổi lên lời. Cảnh sát nghe thấy tiếng động lớn liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-em-ay-cung-vo-dung/2495068/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.