Đồ Du Du giật mình, tay đang cầm điện thoại cũng hơi run rẩy một chút, thời gian này cậu đều nghĩ ra rất nhiều câu hỏi để hỏi Tô Thành, nhưng hiện tại khi nghe thấy giọng của hắn liền xúc động đến mức không thể nào lên tiếng nói được nửa câu. Tô Thành ở phía bên này ngưng lại một chút đợi Đồ Du Du nói chuyện, chỉ có điều đối phương vẫn bảo trì im lặng, hắn lại phải lên tiếng hỏi tiếp:
"Em đã ăn cơm chưa?"
Đồ Du Du có điểm nghẹn ngào, nhưng chỉ là một chút mà thôi, cậu cố gắng che giấu không để cho Tô Thành phát hiện ra được điểm gì bất thường:
"Tôi ăn rồi, cậu đã ăn chưa?"
Tô Thành nghe thấy giọng nói khác thường kia của Đồ Du Du liền khẽ hỏi:
"Em không vui sao?"
Đồ Du Du mím chặt môi, khóe mắt nóng bừng ẩm ướt:
"Tôi không sao, cậu thế nào rồi?"
Tô Thành lần đầu tiên cảm giác được cảm giác bất lực là như thế nào, hắn chỉ hận không thể ở bên cạnh Đồ Du Du lúc này rồi ôm lấy cậu vào trong lòng:
"Một lát nữa anh đến chỗ em nhé"
Đồ Du Du có bất ngờ, cậu cũng thật là rất nhớ Tô Thành nhưng mà Vu Phóng nói Tô Thành không thể ra ngoài được:
"Vu Phóng có nói với tôi rằng cậu chưa thể ra ngoài?"
Tô Thành nghe thấy Đồ Du Du nhắc đến Vu Phóng liền giận dữ không thôi, giọng nói trầm xuống hỏi:
"Em gặp hắn ta?"
Đồ Du Du biết Tô Thành rất hay ghen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-em-ay-cung-vo-dung/2495015/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.