Điều đáng sợ nhất khi làm chuyện đó chính là đối phương không có kỹ thuật nhưng lại có sức lực, Tô Thành chính là điển hình của loại người đó, hại Đồ Du Du cả một đêm ngất lên ngất xuống, chẳng biết thời gian đã trôi qua bao nhiêu tiếng nhưng đến khi hắn kết thúc ôm cậu vào lòng rồi, cậu liền cảm thấy một khoảng trời trước mắt giống như tối sầm lại mà mệt mỏi mê man trong lồng ngực hắn.
Tô Thành cực kỳ vui vẻ, bản thân biết được Đồ Du Du bị mình làm đến mức ngất đi như vậy liền không khỏi cảm thấy được có điểm gì đó hư vinh, hắn khẽ mỉm cười nghịch đầu ngón tay thon dài của cậu, lại chạm nhẹ vào cánh môi cậu, cứ như vậy vui vẻ mà mỹ mãn chìm vào giấc ngủ.
Buổi sáng ngày hôm sau Đồ Du Du là người tỉnh dậy đầu tiên, khi ánh mặt trời chói chang đã lên cao tới đỉnh chiếu vào mặt mình rồi thì cậu mới tỉnh dậy, lúc mở mắt ra liền nhìn thấy bóng lưng trần to lớn của Tô Thành đang quay về phía mình, Đồ Du Du chẳng hiểu sao lại cảm thấy có chút buồn bực. Đối với chuyện buổi sáng ngày hôm sau khi tỉnh dậy là chuyện đặc biệt nhạy cảm, nếu như đêm hôm trước cuồng nhiệt bao nhiêu khi tỉnh dậy nhìn thấy được bóng lưng của đối phương cho mình liền cảm thấy trong lòng lạnh lẽo, Đồ Du Du không biết nghe từ đâu được chuyện nếu như khi ngủ đối phương không ôm mình hoặc xoay lưng lại phía mình chính là biểu hiện cho sự không yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-em-ay-cung-vo-dung/2494986/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.