Đồ Du Du bị đánh đến nằm bẹp ở trên giường cả ngày, cậu vẫn không hiểu lý do tại vì sao người ta lại đánh mình, phòng bệnh của Tô Thành có chiếc giường rất rộng, Tô Thành sau lần Đồ Du Du bị đánh này liền không muốn cho người ta đi đâu nữa, tốt nhất là phải ở trong tầm mắt của hắn mới được, thế cho nên Tô Thành liền kiên quyết muốn Đồ Du Du nằm dưỡng thương cùng hắn tại phòng bệnh này.
Bàn tay phải của Đồ Du Du bị băng kín không thể cầm nắm vật gì, việc ăn uống cũng trở nên khó khăn hơn rất nhiều, có một nữ y tá xinh đẹp nói muốn đút cho Đồ Du Du ăn, Đồ Du Du còn chưa kịp nói lời cảm kích thì không hiểu sao cô ấy đã rời đi rồi, đến cuối cùng không có ai khác đành phải Tô Thành đút cho cậu ăn. Đại thiếu gia xung phong đút đồ ăn cho mình, Đồ Du Du nghĩ mà cảm thấy cũng có chút hoảng, cậu e ngại nhìn Tô Thành nói:
"Hay là gọi cô y tá kia vào giúp tôi ăn đi"
Vừa mới rồi nữ y tá kia bị Tô Thành dùng ánh mắt như muốn giết người nhìn mình cho nên mới hoảng sợ mà bỏ chạy mất, hắn đương nhiên không muốn nhờ bất cứ ai khác làm công việc này ngoài mình cả, chăm sóc cừu nâu ngốc của hắn vẫn là nên để hắn làm mới yên tâm:
"Thầy nghĩ bệnh viện lớn như này có ít bệnh nhân lắm hả, còn muốn y tá phải đút cho thầy ăn"
Đồ Du Du nghe giọng điệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-em-ay-cung-vo-dung/2494934/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.