Nếu đã đáp ứng Thời Doanh, anh sẽ không cho cậu ta leo cây.
Quán bar này là do Thời Doanh mở, lúc khai trương Phó Tự Trì đến muộn, ngày đó anh cố nén không nổi giận, sau khi trở về nghe đàn piano vài ngày mới trấn an được tâm trạng bực bội, sau đó anh không chịu đến nữa.
Dù là Thời Doanh khẩn cầu như thế nào thậm chí cho đủ chỗ tốt dụ dỗ cũng không thể mời tôn đại phật này tới.
Lần này Thời Doanh tiện tay gửi tin nhắn, không ngờ Phó Tự Trì lại đồng ý.
Đám người bọn họ đều xếp thành một vòng tròn, bình thường phần lớn là người cùng nhau lăn lộn, nhưng Phó Tự Trì lại không hợp.
Sau khi Phó Tự Trì ngồi xuống, Thời Doanh rót cho anh một ly whisky, “Hôm nay gió thổi thế nào, lại có thể thổi cậu tới đây, thật sự là hiếm thấy.”
Phó Tự Trì nhận lấy ly rượu.
Trong ly có đá, cầm trong tay lạnh đến mức lòng bàn tay hơi cóng.
Phó Tự Trì không nói gì, cho dù là trong hoàn cảnh tối tăm của quán bar cũng có thể nhìn ra sắc mặt anh âm trầm đến lợi hại.
Thời Doanh ngồi xuống bên cạnh anh, “Sao vậy? Ai chọc cậu mất hứng.”
Thời Doanh cợt nhả, “Nói ra cho anh em nghe một chút, vui vẻ một chút.”
Phó Tự Trì: “Cút.”
Thời Doanh cũng không tức giận, cười uống một ngụm rượu, rượu mạnh vào cổ họng, kích thích đến hắn rên rỉ một tiếng, “Nói nghiêm túc, rốt cuộc làm sao vậy?”
Anh và Phó Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-doc-chiem-nang/3483206/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.