Tô Đồ Lang Quân nói chuyện điện thoại xong quay trở lại liền bắt gặp được ánh mắt dò xét của Hoàng Thế Vinh, cậu hiểu ý khẽ mỉm cười, không đợi hắn lên tiếng tra hỏi đã ngay lập tức nói thế này:
"Ba cậu gọi cho tớ, hỏi rằng cậu đang ở cạnh tớ có đúng không"
Hoàng Thế Vinh nghe vậy liền ừ một tiếng:
"Ở tại chỗ này nói chuyện cũng được mà"
Tô Đồ Lang Quân đáp:
"Được, sau này sẽ không cần tránh mặt cậu"
Phòng ngủ của Tô Đồ Lang Quân được bao phủ bằng một màu trắng chủ đạo, tường sơn màu trắng, rèm cửa mỏng manh cũng mang màu trắng, kệ để sách, bàn học, giường, chăn gối, ngay cả thảm lông lớn trải dưới sàn cũng là một màu trắng thuần khiết.
Tô Đồ Lang Quân yêu thích sự sạch sẽ cùng gọn gàng, bước vào căn phòng sẽ có một mùi hương đặc trưng thơm mát, mọi bài trí đều ngăn nắp khoa học. Hoàng Thế Vinh bước vào phòng liền có cảm giác giống như đặt chân đến một nơi vô cùng thư giãn và trong lành.
Hắn nằm ở bên cạnh cậu khẽ nói:
"Quân Quân, buổi chiều tớ sẽ quay về trường, sáng mai cậu có tiết học không?"
Tô Đồ Lang Quân nghiêng người nhìn hắn:
"Sao không để ngày mai mới về?"
Hoàng Thế Vinh lảng tránh câu hỏi kia của cậu:
"Sáng mai tớ đến đón cậu"
Tô Đồ Lang Quân trả lời:
"Tớ đi xe của nhà cũng được, ngày mai cậu không có tiết cứ ngủ đi"
Hoàng Thế Vinh cũng nằm nghiêng người đáp lời:
"Ngay mai đợi tớ qua đón"
Tô Đồ Lang Quân thấy vậy cũng không từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-anh-ay-cung-vo-dung/170806/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.