Hoàng Thế Vinh cuối cùng cũng không kìm nén nổi nữa, nếu như cứ ôm cậu như vậy hắn không biết mình rồi sẽ làm ra chuyện nghiêm trọng gì. Hắn thu tay lại, mang cánh tay của cậu đang vắt qua eo hắn kia kéo xuống, kế đến hắn liền chậm rãi đặt cậu nằm sang một bên, cuối cùng nâng chăn rời khỏi giường ngủ tiến vào trong phòng tắm.
Trong bóng tối, ở trên giường lớn có một người chậm rãi mở mắt. Cậu chưa ngủ, chuyện Hoàng Thế Vinh có phản ứng như thế nào cậu đều biết rõ, hơn nữa còn cố tình ôm lấy hắn không chịu buông. Bản thân cậu cũng là con trai, sự thay đổi của cơ thể người đối diện tượng trưng cho điều gì câu đương nhiên nắm rõ... cũng nắm rõ được cách dày vò đối phương nặng nề ra sao.
Hoàng Thế Vinh ở trong phòng tắm, hơi thở trầm đục bắt đầu thở dốc, dòng nước cho dù có mát mẻ như thế nào cũng không thể dập đi đươc trận hỏa hoạn trong lòng hắn lúc này. Mọi xúc cảm dễ chịu vẫn tồn tại trên đầu ngón tay, hơi thở của cậu vẫn quẩn quanh không chịu buông tha cho hắn, trong tâm trí của hắn lúc này đều là hình bóng của cậu, đuổi thế nào cũng không chịu đi, tránh thế nào cũng không thể tránh.
Hoàng Thế Vinh ở bên trong đó rất lâu, ước chừng phải ba mươi phút mới chịu bước ra ngoài. Hắn định nằm lên giường ngủ, nhưng sau đó vẫn là quyết định rời khỏi đó, hắn cần một chút không khí trong lòng để hít thở, nếu còn tiếp tục ở trong này chỉ sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-anh-ay-cung-vo-dung/170796/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.