Căn nhà này tuy không quá nhỏ nhưng bởi vì nó nằm ở phía sau căn biệt thự lớn ở Hoàng gia, ngăn cách với nhau bằng một hồ sen, cho nên tránh không được có cảm giác giống như biệt viện ít người quan tâm tới.
Người giúp việc trong căn nhà cũng chỉ có một người đàn bà trung niên hơn 50 mươi tuổi, mỗi ngày phụ trách quét tước, tưới cây, bây giờ có người chuyến đến dĩ nhiên cảm thấy vui vẻ không thôi.
"Đại thiếu gia, nhị tiểu thư bây giờ sẽ ở đây sao?"
Hoàng Thế Vinh gật đầu:
"Bởi vì căn nhà kia đã bị bên ngân hàng thu hồi, cho nên Hoàng Mộng Đình trước mắt sẽ ở đây, dì đi sắp xếp phòng ở cho cô ta đi"
Hoàng Mộng Đình nghe thấy từ căn nhà đã bị thu hồi liền cảm thấy mất mát, lo sợ, tài sản hiện tại của gia đình cô đã không còn gì sao. Hoàng Mộng Đình đi theo người phụ nữ giúp việc kia tiến vào phòng tắm, việc trước mắt hiện tại cô cần tắm rửa thật sạch sẽ trước.
Tô Đồ Lang Quân nhìn qua bài trí trong căn nhà, đúng chuẩn phong cách thời xưa, mọi thứ đều làm bằng gỗ, có lẽ mỗi ngày đều được lau chùi cẩn thận, mỗi năm đều được quét thêm nước sơn cho nên đều sáng bóng như mới. Cậu bước ra ngoài, không khí trong lành, yên tĩnh, còn có hồ sen, bây giờ là mùa thu sen vẫn còn nở, tỏa ra mùi hương thơm mát vô cùng.
Hoàng Thế Vinh tiến đến, từ phía sau ông lấy eo của Tô Đồ Lang Quân, đặt cằm lên vai cậu nói:
"Thích nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-anh-ay-cung-vo-dung/1655312/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.