Vụ buôn bán đầu tiên trót lọt khiến cho Hoàng Thế Minh bắt đầu cảm thấy hừng hực dã tâm, không nghĩ tới bản thân mình từ một người không biết gì về thứ hàng cấm này lại có thể thành thạo qua mặt nhiều người như vậy thu về một số tiền khổng lồ.
Hoàng Thế Minh xem như cũng là người có tiếng tăm, có quan hệ rộng, việc ông liên kết với một số quán bar, vũ trường trong thành phố để bán thứ này cũng là chuyện không quá khó khăn.
Buổi tối hôm ấy, Hoàng Thế Minh nhận được cuộc gọi từ Khâm Định, đối phương vẫn mang một giọng nói có thiết bị hỗ trợ, lại thông qua di động truyền tới quả thật khiến cho người nghe cảm thấy có một chút sởn gai ốc. Nhưng mà Hoàng Thế Minh hiện tại sớm đã bị số tiền lớn kia che mờ mắt, một chút tiểu tiết này cũng không buồn quan tâm đến quá nhiều:
"Hoàng tổng, tôi nghe Đàm Dật Nam nói ông kinh doanh rất thuận lợi"
Hoàng Thế Minh ở bên này cười ha ha:
"Cũng là do ông giới thiệu công việc tốt này, tôi sẽ có thành ý gửi tới cho ông sớm thôi"
Giọng nói của Khâm Định vừa chậm chạp lại vừa ồm, không thể biểu hiện được một chút cảm xúc gì:
"Thành ý?"
Hoàng Thế Minh cười nhẹ:
"Chẳng phải ông luôn cảm thấy Tô Thành rất chướng mắt hay sao, tuy rằng tạm thời không thể động tới Tô Thành, nhưng mà con trai hắn thì có thể. Tôi tình cờ phát hiện ra Tô Đồ Lang Quân gần đây đang lén lút ở sau lưng của Hoàng Thế Vinh lôi kéo thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-anh-ay-cung-vo-dung/1655297/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.