Vài ngày sau đó, Hoàng Thế Vinh cuối cùng cũng được thả ra, đứng đợi hắn ở ngoài không ai khác chính là Tô Đồ Lang Quân. Tô Đồ Lang Quân còn mang đến một tin tức tốt cho hắn, khiến cho hắn cảm thấy người này chẳng khác gì ngôi sao may mắn của mình:
"Bác trai xuất viện rồi, em nói anh đi công tác nên không đến bệnh viện được, chúng ta mau trở về nhà, đừng để bác trai phải nghi ngờ"
Hoàng Thế Vinh nhìn chiếc xe thể thao quen thuộc đỗ ở bên dưới, hắn mỉm cười ôm lấy Tô Đồ Lang Quân vào trong lòng rồi thản nhiên bước đi:
"Còn gọi bác trai, tại sao mãi vẫn chưa sửa được?"
Tô Đồ Lang Quân nhỏ giọng đáp lời:
"Đợi đến khi chính thức mới nói sau đi"
Hoàng Thế Vinh lái xe, rất nhanh chiếc xe thể thao đã đỗ ở trước cửa biệt thự Hoàng gia. Hoàng Thế Trung chưa bình phục hoàn toàn, vẫn còn phải ngồi xe lăn, lúc này ông đang ở sau vườn xem tài liệu công ty thời gian gần đây.
Hoàng Thế Trung vừa nhìn thấy Hoàng Thế Vinh liền mới an tâm trở lại, trước đây ông luôn cảm thấy người xung quanh giấu giếm ông chuyện gì đó về hắn, nhiều lần nghi ngờ muốn gọi điện thoại xác nhận cho hắn nhưng đều bị người nhà tìm cách thoái thác, hiện tại thấy hắn rồi ông liền thở phào một hơi:
"Tiểu Vinh, tại sao mấy ngày trước đột nhiên biến mất, ngay cả một cuộc điện thoại cũng không liên lạc cho ba?"
Hoàng Thế Vinh cười cười, đi về phía Hoàng Thế Trung, hắn ngồi xổm xuống, đưa tay giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-anh-ay-cung-vo-dung/1655288/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.