Tối hôm ấy, không cần phải bỏ thuốc ngủ, không cần lén lút đợi đối phương ngủ say, cũng không hề nơm nớp lo sợ đối phương sẽ tỉnh lại phát hiện ra việc xấu mình làm. Tô Đồ Lang Quân nằm gọn trong vòng tay của Hoàng Thế Vinh, cậu nghiêng người vòng tay qua ôm lấy eo của hắn, đầu nhỏ cũng gối lên cánh tay vững chãi kia, cảm nhận được nhịp tim bình ổn cùng hơi thở quen thuộc nam tính của người đàn ông này.
Hoàng Thế Vinh mở mắt, trong phòng tuy đã tắt điện nhưng vẫn có thể nhìn thấy được hình bóng đối phương nằm bên cạnh mình. Hắn nắm lấy một tay của Tô Đồ Lang Quân, mười đầu ngón tay đan chặt, khẽ nói thế này:
"Quân Quân, mọi đồ dùng trong căn nhà kia đều mua hai thứ giống nhau, nó vốn dĩ là chuẩn bị cho cậu, ngày mai chuyển về nhà tớ ở có được không?"
Tô Đồ Lang Quân ngẩng đầu, không rõ là vô tình hay cố ý mà hơi thở của cậu lúc này lại phả vào cần cổ Hoàng Thế Vinh, khiến cho trong người hắn cũng nhộn nhạo:
"Ừ, vậy ngày mai cậu giúp tớ chuyển đồ có được không?"
Hoàng Thế Vinh cúi đầu hôn lên tóc Tô Đồ Lang Quân:
"Được"
Tô Đồ Lang Quân hơi nâng người, cả người cũng sắp rời khỏi giường nằm đè lên Hoàng Thế Vinh mất rồi. Cậu như có như không mang gương mặt của mình áp lên lồng ngực hắn, hơi thở cũng có điểm khác thường:
"Tiểu Vinh"
Hoàng Thế Vinh cũng cảm nhận được sự khác thường này, hắn vừa hửm một tiếng thì đôi môi của hắn liền bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-anh-ay-cung-vo-dung/1655214/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.