Có lẽ do cả ngày hôm nay Tô Đồ Lang Quân quá mệt mỏi, vừa đáp chuyến bay liền đi giải quyết từng người cho nên hiện tại cậu liền ngủ quên ở trên ghế sô pha. Đến khi Hoàng Thế Vinh quay sang bên cạnh liền nhìn thấy Tô Đồ Lang Quân đã ngủ thì nhanh chóng tắt ti vi, hắn im lặng quan sát gương mặt cậu, mọi ngũ quan đều nhỏ nhắn tinh tế, đôi môi đỏ hồng như một quả dâu chín mọng, thật chỉ muốn cúi đầu cắn lên đó một ngụm.
Hoàng Thế Vinh cúi người ôm lấy Tô Đồ Lang Quân muốn đưa cậu vào phòng ngủ, lúc hắn tiếp xúc với cậu một khoảng cách gần như vậy, mùi hương truyền tới sống mũi hắn, hương thơm nhàn nhạt của sữa tắm hòa lẫn với mùi hương đặc trưng thoải mái chỉ thuộc về mình cậu này. Hoàng Thế Vinh đột nhiên bất động, mùi hương này đêm hôm đó hình như hắn cũng mơ hồ cảm nhận được, hơn nữa vòng tay khi ôm lấy cậu hiện tại cũng rất quen thuộc, giống như là đêm đó hắn cũng từng ôm cậu ngã lên giường vậy.
Ánh mắt của Hoàng Thế Vinh nhiễm đầy dục vọng, trong đôi mắt kia đang có tia đấu tranh kìm nén rất cực khổ. Hoàng Thế Vinh bước từng bước lên bậc cầu thang, phòng ngủ của hắn ở tầng hai cho nên phải mất chút thời gian mới đưa cậu đặt xuống giường lớn được.
Hoàng Thế Vinh cẩn thận đắp chăn cho Tô Đồ Lang Quân rồi chậm rãi rời khỏi phòng, hắn lấy điện thoại gọi cho Bạch Đằng:
"Bạch Đằng, tôi muốn cho Diêu Tịnh Tuyết biến mất khỏi giới giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-anh-ay-cung-vo-dung/1655209/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.