Chương trước
Chương sau
Không khí trên bàn ăn bao trùm một sự căng thẳng, mỗi người đều ôm một tâm tư khác nhau không thể nào bình thường được, chỉ có duy nhất một mình Tô Đồ Lang Quân mang dáng vẻ lười biếng, lưng tựa vào thành ghế phía sau lơ đãng quan sát tiệm ăn một hồi.
Cindy cuối cùng vẫn là không thể cam chịu được việc Diêu Tịnh Tuyết cứ im lặng như vậy, dù sao cơ hội này không phải là lúc nào cũng có thể xuất hiện, hiện tại may mắn có được lại không biết nắm bắt. Cindy giả bộ như nhớ ra chuyện gì đó, nhanh chóng kéo tay của Diêu Tịnh Tuyết nói:
"Phải rồi Tịnh Tuyết, vừa mới rồi Trần đạo diễn gọi cho cô nhưng không được, ông ấy gọi cho tôi nói rằng lát nữa nhắc cô gọi lại cho ông ấy, tôi cũng suýt chút nữa thì quên, cô nhanh đi gọi cho Trần đạo diễn xem có chuyện gì hay không"
Diêu Tịnh Tuyết vừa hay cũng muốn rời khỏi bàn ăn này một lúc, cô không suy nghĩ gì nhiều ngay lập tức đứng dậy rời khỏi bàn ăn đi vào bên trong phòng vệ sinh của tiệm ăn.
Diêu Tịnh Tuyết vừa đi, Cindy liền kiếm cớ theo ngay phía sau cô ấy:
"Tôi cũng phải đi toilet một chút"
Đợi cho hai người kia rời khỏi bàn rồi, Hoàng Thế Vinh liền quay sang nhìn Tô Đồ Lang Quân, trùng hợp đúng lúc cậu cũng đang chăm chú quan sát hắn. Hắn mất vài giây bị thất thần nhưng rồi cũng lấy lại được bình tĩnh nói:
"Quân Quân, tại sao cậu lại muốn hai người họ cùng đi ăn vậy?"
Tô Đồ Lang Quân chậm rãi trả lời:
"Chẳng phải tớ nói rồi sao, cô ấy muốn cảm ơn cậu chuyện ở hồ bơi"
Hoàng Thế Vinh thấp giọng:
"Chuyện năm đó của Diêu Tịnh Tuyết, cậu không để bụng nhưng tớ quan tâm"
Tô Đồ Lang Quân hỏi:
"Cậu ngại cô ấy là bạn gái cũ của cậu sao?"
Hoàng Thế Vinh nhíu mày, nhanh chóng giải thích:
"Không phải là như vậy, là vì cô ta cố ý làm cậu bị thương"
Tô Đồ Lang Quân nghe được liền cúi đầu nhìn ly nước ở dưới bàn:
"Lúc đó đều chưa trưởng thành, tớ cũng không còn nhớ nữa"
Hoàng Thế Vinh thở dài, hắn cảm thấy con mèo nhỏ này thật ngốc nghếch:
"Quân Quân, hiện tại Diêu Tịnh Tuyết trở thành người đại diện cho Tấn Hoàng Thành, nếu như sau này không phải là chuyện bắt buộc, tớ hy vọng cậu cũng không cần gặp mặt cô ta"
Hoàng Thế Vinh coi Tô Đồ Lang Quân giống như là một viên ngọc quý vậy, chỉ muốn nâng niu ở trong tay, không muốn để cậu ở bên ngoài chịu bất cứ thiệt thòi gì. Đối với người lúc trước có ý đồ xấu với cậu, không cần biết là có thật sự thay đổi hay không, hắn cũng không hy vọng cậu gặp lại người đó, tránh để cậu một lần nữa bị tổn thương.
Tô Đồ Lang Quân nghe được những lời này liền ngẩng đầu nhìn Hoàng Thế Vinh mỉm cười, lại thấy được sắc mặt nghiêm túc đến độ nhíu chặt hai hàng lông mi kia của hắn, cậu liền đưa tay nắm lấy tay hắn nói thế này:
"Cậu biết mà, tớ không bao giờ chủ động nói chuyện với người ngoài đâu"
Hoàng Thế Vinh trầm giọng nhắc nhở thêm một câu:
"Cũng không cần phải khách khí với ai cả"
Tô Đồ Lang Quân chỉ mỉm cười không nói, cậu từ trước đến nay vốn dĩ chỉ khách khí với một mình hắn mà thôi.
Ở bên này, Diêu Tịnh Tuyết đang cúi đầu nhìn điện thoại, đôi tay thon dài lướt nhẹ trên màn hình cảm ứng, đến khi định nhấn số gọi điện cho vị đạo diễn kia thì Cindy ở phía sau liền dùng sức kéo lấy cánh tay cô lại.
Diêu Tịnh Tuyết cũng bị dọa cho giật mình, điện thoại ở trong tay rơi xuống dưới sàn, cô khó hiểu quay lại nhìn Cindy hỏi:
"Cô sao vậy?"
Cindy mở lớn hai mắt tức giận:
"Cô sao vậy? Chuyện này nên là tôi hỏi cô mới đúng chứ!"
Diêu Tịnh Tuyết cũng không vội nhặt điện thoại lên, cô nhíu mày nhìn Cindy, Cindy có chút mất kiên nhẫn nói tiếp:
"Cô có biết Hoàng Thế Vinh khó gặp như thế nào hay không, cô lại không biết nắm giữ cô hội tốt như vậy, cả một quá trình đều không chịu mở miệng lấy lòng, cô cũng không phải thiên kim đại tiểu thư gì cả, chuyện ôm đùi kim chủ cũng không còn xa lạ, cô ở đó ra vẻ cái gi?"
Cindy làm quản lý của Diêu Tịnh Tuyết mới được một năm gần đây, thời gian đó luôn tìm kiếm cho cô rất nhiều kim chủ, giúp cô tạo lập không ít mối quan hệ. Chỉ có một điều rằng Cindy không thật sự đối tốt với Diêu Tịnh Tuyết mà luôn coi cô là công cụ kiếm tiền cho mình, những lời nói như vừa rồi cũng không phải Cindy lần đầu nói với cô.
Diêu Tịnh Tuyết gỡ tay Cindy ra rồi cúi người nhặt điện thoại ở dưới sàn nhà:
"Tôi hôm nay hơi mệt, bây giờ muốn trở về nghỉ ngơi"
Cindy nắm lấy cổ tay của Diêu Tịnh Tuyết kéo lại:
"Diêu Tịnh Tuyết, cô nghe không hiểu lời tôi nói hay sao? Nếu như cô không ngay bây giờ ra ngoài kia hướng Hoàng phó tổng vui vẻ lấy lòng vậy thì đừng trách tôi vô tình"
Cindy là người thân cận bên cạnh Diêu Tịnh Tuyết, chuyện cô ta nắm giữ một vài bí mật bất lợi cho cô là chuyện không khó khăn gì. Có điều Diêu Tịnh Tuyết lại không muốn khiến cho mình ở trước mặt của Hoàng Thế Vinh biến thành kẻ lấy lòng giả tạo, càng không muốn cho Tô Đô Lang Quân phát hiện ra bộ dạng đáng khinh bỉ hèn mọn đó của cô:
"Cindy, tôi có chuyện này vẫn chưa nói cho cô biết, tôi và hai người bên ngoài kia vốn dĩ quen nhau từ trước, bọn tôi học cùng nhau năm cao trung"
Cindy nghe được liền bất ngờ mở lớn hai mắt, Diêu Tịnh Tuyết chậm rãi tiếp lời:
"Không những thế Hoàng Thế Vinh từng là bạn trai cũ của tôi, nhưng mà người ở bên cạnh anh ấy lại tìm cách phá hoại mối quan hệ của chúng tôi. Cô có biết người phá hoại đó là ai hay không? Chính là người ngồi ở bên ngoài kia kìa, chính là Tô Đồ Lang Quân đấy. Nếu như cô muốn tôi ở trước mặt của Tô Đồ Lang Quân lấy lòng Hoàng Thế Vinh, cô có tin hay không có thể ngày mai tôi không còn là người đại diện cho Tấn Hoàng Thành nữa đó"
Cái gì gọi là bị rắn cắn một lần, cả đời liền sợ dây thừng chính là như vậy, Diêu Tịnh Tuyết đã từng lĩnh giáo Tô Đồ Lang Quân cho nên hiện tại không dám tùy tiện làm liều nữa. Hơn nữa chính bản thân cô cũng rất mong có thể tái hợp với Hoàng Thế Vinh, trong lòng sớm đã nôn nóng đến phát điên lên rồi, nhưng mà cô hiện tại không có gì để đấu lại Tô Đồ Lang Quân, chính vì thế không thể quang minh chính đại muốn làm gì thì làm được, chỉ có thể lén lút nhân cơ hội không có cậu mới ra tay được mà thôi.
Cindy đương nhiên không tin tưởng hoàn toàn vào những điều mà Diêu Tịnh Tuyết nói, Diêu Tịnh Tuyết cũng đoán ra được, cô khẽ thở dài nói thế này:
"Cô chẳng lẽ không cảm thấy thắc mắc, tại vì sao thái tử của Tô gia lại chạy đến Hoàng thị làm một thư ký sao?"
Cindy ngây người, giống như đoán ra chuyện gì đó:
"Chẳng lẽ cậu ta thích Hoàng Thế Vinh?"
Diêu Tịnh Tuyết gật đầu:
"Cindy, cô phải giúp tôi một tay, nếu như tôi có thể chiếm được tình cảm của Hoàng Thế Vinh, sau này tôi nhất định sẽ không quên cô đâu"
Cindy nghe Diêu Tịnh Tuyết nói cuối cùng quyết định bữa ăn này không thể tiếp tục được nữa, lúc hai người đi ra ngoài thì cháo cũng đã được mang lên đặt trên mặt bàn, Hoàng Thế Vinh thì đứng ở một góc xa nói chuyện điện thoại, hiện tại cũng chỉ có một mình Tô Đồ Lang Quân ngồi đợi mà thôi. Cindy cười cười hướng Tô Đồ Lang Quân nói thế này"
"Thật ngại quá, Tịnh Tuyết đột nhiên có việc gấp phải quay trở về giải quyết ngay, bữa ăn trưa này chỉ e là đã phụ sự sắp xếp của Tô thiếu gia rồi"
Tô Đồ Lang Quân lười biếng nhìn hai người trước mặt, giống như một vị vua nắm quyền sinh sát trong tay vậy, rõ ràng hai người muốn trở về, nhưng cậu còn chưa nói thì bọn họ cũng chưa dám xoay người rời đi:
"Vậy sao"
Tô Đồ Lang Quân cũng đoán ra được có lẽ Cindy đã hiểu rõ một số chuyện, lại nhìn dáng vẻ của Diêu Tịnh Tuyết luôn né tránh ánh mắt của mình, cậu cảm thấy cô gái này chưa thật sự thành thật:
"Không phải lúc đầu nói nhất định phải đi ăn bữa trưa này hay sao?"
Cindy cũng không dám đắc tôi với Tô Đồ Lang Quân, cậu không những là người trong giới thượng lưu mà gia thế còn hiển hách, nghe giọng điệu kia của cậu, Cindy đoán có lẽ Tô Đồ Lang Quân cũng biết được cô đang tìm cớ che giấu mà thôi:
"Thật là phiền Tô thiếu gia nhọc lòng rồi, hay là để lần khác chúng tôi sẽ mời cậu một bữa có được không?"
Tô Đồ Lang Quân nhẩm tính thời gian, có lẽ Hoàng Thế Vinh cũng sắp nói chuyện điện thoại xong, chính vì thế cậu liền hỏi Cindy lại một câu thế này:
"Có cần tôi nói Tiểu Vinh đưa hai người các cô đến chỗ hẹn hay không?"
Cindy vội xua tay:
"Chuyện này sao có thể được chứ"
Tô Đồ Lang Quân nhếch môi, ánh mắt chợt trầm xuống, ý cười giống như bị một tầng mây đen bao phủ, cậu hạ thấp giọng nói một câu thế này:
"Chuyện này đúng là không thể được"
Cindy và Diêu Tịnh Tuyết rời đi, Hoàng Thế Vinh lúc này cũng nói chuyện điện thoại xong, hắn quay trở lại ngồi xuống ghế, mắt thấy Tô Đồ Lang Quân đang rắc hạt tiêu vào bát cháo liền mỉm cười:
"Ba của tớ vừa gọi điện, nói rằng công tác truyền thông cho Tấn Hoàng Thành rất tốt"
Tô Đồ Lang Quân cũng sắp đến kỳ hạn trở về Tô thị tiếp quản rồi, tuy rằng cậu vẫn chưa thể giúp Hoàng Thế Vinh loại bỏ được triệt để hai người Hoàng Thế Minh và Lý Thanh Nghị, nhưng có thể giúp hắn nhìn ra được tâm tư của bọn họ để cảnh giác. Tổ hợp Tấn Hoàng Thành cũng sắp đi vào hoạt động chính thức, xung quanh không còn bất cứ rào cản nào, địa vị của Hoàng Thế Vinh tại Hoàng thị cũng vững chắc hơn, cậu khi rời đi cũng yên tâm một chút:
"Phải rồi Tiểu Vinh, hai người kia nói có việc nên về trước rồi"
Hoàng Thế Vinh nghe vậy càng mừng:
"Thế hả"
Tô Đồ Lang Quân nhìn mưa lớn không ngớt bên ngoài, im lặng một hồi cuối cùng liền quyết định nói cho Hoàng Thế Vinh biết chuyện:
"Ba tớ cũng nói rằng không thể ở bên ngoài lâu như vậy, Tô thị cần người tiếp quản"
Hoàng Thế Vinh nghe đến đây liền có chút chấn động, hắn cũng biết Tô Đồ Lang Quân sẽ không thể nào cứ như vậy làm thư ký bên cạnh hắn được:
"Vậy hả, khi nào thì cậu định quay trở về?"
Tô Đồ Lang Quân ngắn gọn đáp:
"Tuần sau"
Hoàng Thế Vinh ngẩn người, hôm nay đã là thứ 5 rồi, hắn thật sự có chút mất mát, giống như trên người bị lấy đi mất một thứ gì vậy:
"Vậy cậu còn ở chung nhà với tớ nữa không?"
Tô Đồ Lang Quân trả lời:
"Ba muốn thời gian tới tớ sẽ trở về nhà"
Hoàng Thế Vinh đã mua một căn nhà dưới mặt đất, có khoảng vườn vô cùng rộng lớn, thời gian gần đây còn đang tìm hiểu đặt mua hạt giống của cây dâu tây. Hắn vốn dĩ định sau khi chụp hình xong, đưa cậu đi ăn trưa rồi sẽ đưa cậu đến xem căn nhà đó, nhưng bây giờ cậu lại nói như vậy, thật sự khiến cho tâm trạng của hắn cũng trùng xuống:
"Cậu không về có được không?"
Thật ra Tô Thành chỉ muốn Tô Đồ Lang Quân quay trở về tiếp quản Tô thị mà thôi, chuyện cậu muốn ở đâu ba không hề can thiệp, nhưng Tô Đồ Lang Quân gần đây giống như không thể chờ đợi thêm được nữa, cậu muốn Hoàng Thế Vinh nhanh một chút đối diện với tình cảm thật của mình, chính vì thế cậu mới nói dối hắn:
"Vì sao?"
Hoàng Thế Vinh quay sang nhìn Tô Đồ Lang Quân, hắn bắt gặp ánh mắt xinh đẹp trong veo, mang theo hàng lông mi cong kia liền chột dạ, nếu như bây giờ hắn nói hắn thích cậu, quan hệ của bọn họ nhất định sẽ có thêm một bước tiến mới, có điều là tốt hay xấu vẫn còn chưa biết. Nhưng mà nếu như hắn thật sự nói ra, cậu liền không thể tiếp nhận được, mối quan hệ của bọn họ sẽ rơi vào trạng thái căng thẳng, không biết chừng hắn còn sẽ mất cậu. Việc mất đi Tô Đồ Lang Quân đối với Hoàng Thế Vinh mà nói là một chuyện vô cùng nghiêm trọng, hắn thà cứ như vậy che giấu tình cảm được ở bên cậu, còn hơn đánh đổi việc liều lĩnh nói ra rồi mất cậu:
"Bởi vì... cậu đi rồi ai nấu đồ ăn cho tớ đây, tớ ăn quen đồ cậu nấu rồi mà".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.