Tô Đồ Lang Quân không thích nói chuyện với người lạ, cậu vốn là kiểu người trầm tĩnh không thích những nơi náo nhiệt. Đồ Du Du thì không thích loại tiệc tùng như thế này, nếu không phải chủ nhân bữa tiệc này là bạn tốt thời đại học của mình, thì Đồ Du Du nhất định sẽ không tình nguyện đến. Tô Thành dù có khó gần như thế nào đi chăng nữa thì nhóm người không biết trời cao đất dày kia cũng có thể kéo hắn qua một bên mời rượu rồi lơ đãng bàn đến chuyện công việc được, thế cho nên lúc này chỉ có Tô Đồ Lang Quân và Đồ Du Du tách biệt đứng ở một góc nói chuyện mà thôi.
Đồ Du Du rất thích bàn chuyện yêu đương với con trai của mình, thật sự muốn tìm cách chọc cho đứa con trai lúc nào cũng mang gương mặt lạnh tanh kia xuất hiện một tầng ửng hồng trên má vì xấu hổ. Nhưng mà chuyện này Đồ Du Du đã kiên trì theo đuổi hết từng ấy năm trời, chưa khi nào có thể thành công được, cho dù là nói chuyện gì đi chăng nữa thì Tô Đồ Lang Quân cũng vẫn như thế mà bình thản đối đáp lại.
Đồ Du Du nhàm chán đưa tầm mắt lơ đãng nhìn xung quanh, mắt thấy một cô gái mặc một chiếc váy dài màu đen bó sát cơ thể, bên đùi còn có một đường xẻ dọc rất cao vừa vặn tôn lên được đôi chân thon dài trắng nõn. Đồ Du Du nhìn không nhầm, xác định được cô gái kia đang hướng mắt nhìn về bên này, bước chân cũng bắt đầu chậm rãi di chuyển.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-anh-ay-cung-vo-dung/1655176/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.