Hoàng Thế Vinh rất khổ sở sau mỗi buổi sáng thức dậy đều phát hiện đôi tay của mình không nghiêm túc tiến sâu vào trong áo ngủ của Tô Đồ Lang Quân. Hắn biết trong đầu hắn có suy nghĩ xấu xa với cậu nhưng không nghĩ tới ngay cả trong giấc ngủ bàn tay của mình cũng đi chơi xa luồn vào bên trong áo của người ta.
Hoàng Thế Vinh mang theo hơi thở nặng nề nâng chăn nhìn thử, mắt thấy phần da thịt trắng nõn mịn màng hiện ra sau lớp áo, bàn tay của hắn đặt trước ngực cậu có màu da sậm màu hơn một chút cho nên lúc này nhìn tới càng làm tôn lên sự trắng trẻo hồng hào trên cơ thể cậu.
Hoàng Thế Vinh thật sự không nỡ buông tay, nhưng lại chẳng dám di chuyển bừa bãi chỉ sợ sẽ làm cho Tô Đồ Lang Quân tỉnh giấc. Nhìn tới bây giờ mới chỉ gần sáu giờ sáng, hắn bị thức giấc vì vật nam tính phía dưới đang biểu tình nhô cao. Có lẽ đàn ông ở độ tuổi này đều sẽ như vậy, hơn nữa bản thân hắn lại bị kiềm chế nhiều năm nên vô cùng bí bách khó chịu, hắn im lặng một chút khẽ gọi Tô Đồ Lang Quân:
"Quân Quân"
Người đang say ngủ kia vẫn không hề có động tĩnh gì, Hoàng Thế Vinh đánh bạo di chuyển tay lên cao một chút, đầu ngón tay chạm vào phía hạt đậu nhỏ hồng hào đẹp mắt. Thời điểm Hoàng Thế Vinh động tay chạm tới nơi đó, Tô Đồ Lang Quân đã bị sự làm phiền nhỏ kia đánh thức tỉnh lại, nhưng hai mắt cũng không vội mở ra mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-anh-ay-cung-vo-dung/1655171/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.