Tới khách sạn Hilton, ta ngẩng đầu nhìn tòa nhà cao chọc trời, nghĩ thầm ở Boston nhiều năm như vậy cũng chưa tới được một lần, không nghĩ lần này đi cùng Tha Bả Ti Nhi lại phá vỡ quy tắc tiết kiệm của chính mình.
Cậu bé ở cửa mặt mũi tươi cười giúp chúng ta gỡ hành lý, đi vào sảnh chính CHECK-IN (làm thủ tục nhận phòng) khách sạn xa hoa đúng là khác với bình thường.
Vừa vào đến đại sảnh, thiếu chút nữa bị chùm đèn thủy tinh ở trên cao làm cho đui mù, đèn chiếu rọi nền gạch sáng loáng khiến cho toàn bộ sảnh rực rỡ lấp lánh. Ta chọc chọc Tha Bả Ti Nhi, nhỏ giọng nói: "Này, tôi cảm thấy tôi với Khương Vũ Bạch đừng nên ở chung một phòng thì hơn." Nếu đã biết thân phận của hắn, lại còn ở chung một phòng chẳng phải là tự đẩy mình đến nguy hiểm sao, có trời mới biết hắn sẽ đối đãi với ta như thế nào.
Tha Bả Ti Nhi nhướng nhướng chân mày: "Làm sao, giận dỗi? Cãi nhau? Ai, cậu chưa từng nghe câu phu thê đầu giường đánh nhau cuối giường hợp sao?"
Ta trừng mắt với y, nhất thời không khống chế được âm lượng mắng: "Cái gì phu thê, quăng tám sào cũng không có chuyện đấy đâu!" (chắc ý chị là kiểu gì cũng không bao giờ có chuyện đấy =.=)
Tha Bả Ti Nhi cười nói: "Bà chị, đừng náo loạn được chứ, hai người đã yêu nhau mười năm rồi đó. Biết mười năm là khái niệm gì không? Tiểu quỷ tử đánh giặc mới có 8 năm mà thôi. Mười năm đương nhiên là phu thê rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-trung-vo-nhan-quy-truong-phu/764417/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.