Ta xách theo hành lí, một mình đứng dưới tòa nhà sáu tầng đã xuống cấp...
Ta là Mạnh Tử, năm nay 27 tuổi, theo học khoa kiến trúc tại đại học MIT của Mỹ lấy học vị tiến sĩ. Bạn trai của ta sống trong tòa nhà này, tên hắn là Khương Vũ Bạch, là một họa sĩ, đam mê tranh sơn dầu và vẽ tranh. Người khác đều nói hắn có bản tính lang thang không thể nào kiềm chế được, nhưng ta biết đó là khát khao từ tận đáy lòng của hắn. Từ năm hai cao trung chúng ta bắt đầu yêu nhau, đến bây giờ cũng đã được mười năm. Hai người ở cùng nhau theo cách chẳng giống ai, ta cũng không phải loại phụ nữ suốt ngày chỉ biết bám dính lấy người khác nên đối với bạn trai luôn cho hắn nhiều không gian riêng tư. Chúng ta không thi đậu chung một trường đại học, lại không cùng một chuyên ngành, sống ở các thành phố khác nhau. Sau đó ta lại đi Mỹ, khoảng cách hàng vạn dặm nhưng tình cảm không vì thế mà bị ảnh hưởng nhiều.
*MIT: Massachusetts Institute of Technology, Viện Công Nghệ Massachusetts, một trong những đại học top đầu của Mỹ
Có đôi khi vì ta học hành vất vả hay hắn phải chuyên tâm vẽ tranh, chúng ta mấy ngày liền không có gọi điện một lần. Thông thường, hai người sẽ giữ liên lạc qua bưu kiện, trao đổi quan điểm và tâm sự, tự mình tưởng niệm lẫn nhau.
Nhưng lúc này đây thật khác thường, quá khác thường....
Ba tháng rồi không nhận đươc chút tin tức nào của hắn.
Nhất định đã xảy ra vấn đề gì đó.
Mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-trung-vo-nhan-quy-truong-phu/764391/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.