Rất nhanh, cuộc sốngcủa Ngô Vũ đã trở về với quỹ đạo trước đó. Nam Nam cũng không còn liênlạc với anh nữa. Xem ra chuyện đến đây là đã kết thúc. Ngô Vũ luôn tinrằng thời gian chính là liều thuốc tốt nhất để chữa lành mọi vết thương. Anh hiểu Nam Nam, đó là một cô gái lương thiện và thấu hiểu người khác. Cô ấy tuyệt đối không phải là một người con gái ngốc nghếch.
Vài tháng sau, Ngô Vũ được công ty cử đi công tác ở Trung Quốc. Khi đangkéo hành lý đến cửa soát vé của sân bay Detroit, anh bị một nữ tiếp viên soát vé chặn lại. Cô ta kiểm tra vé máy bay của anh một cách kĩ lưỡngrồi nói: “Vé máy bay của anh có một vấn đề nhỏ.” Sau đó cô tiếp viên nọmời anh đến phòng an ninh của sân bay. Tuy nhiên, Ngô Vũ vẫn không cảmthấy có gì phải lo lắng, vì trước đây khi qua trạm hải quan Mĩ, anh cũng đã từng bị mời đến phòng an ninh. Nhưng lúc này, ngồi chờ anh lại là ba cảnh sát đặc nhiệm của cục điều tra liên bang. Không chút khách khí,bọn họ yêu cầu anh cho kiểm tra hành lý tùy thân. Ngô Vũ vẫn bình thảnđưa hành lý của mình cho họ. Họ lật từng đồ trong va li ra, kiểm tra rất kĩ. Bỗng tay cảnh sát trọc đầu kiểm tra máy tính của anh lên tiếng: “Ha ha, hình như tôi đã tìm ra thứ gì đó”, rồi hắn giơ ra một chiếc đĩacứng. Ngô Vũ vô cùng bất ngờ: “Sao chiếc đĩa cứng này lại ở trong hànhlý của tôi?” Hình như vị quan chức cấp cao của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-to-doi-mat-xinh-dep-cua-em/3007127/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.